NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA
NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA
Azit Nexin
Azit Nexin
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Cơn Ác Mộng:
Cơn Ác Mộng:
Đài phát thanh Xtămbun đã chấm dứt chương trình phát thanh. Nghĩa là
lại hết 1 ngày cũ bắt đầu 1 ngày mới. Đêm nay tôi có bao nhiêu việc phải
làm: phải viết xong 2 truyện ngắn, 1 bài châm biếm và trả lời thư yêu cầu
của 1 tạp chí. Những thứ này sáng mai là họ lấy. Ngoài ra còn phải đọc 3
tạp chí do nhà bưu điện đưa đến và 1 cuốn sách mỏng nữa. Nhưng cuối
cùng tôi chỉ viết xong có mỗi 1 truyện ngắn. Vì hôm nay tôi thấy trong
người mệt mỏi quá.
Tôi đã sắp sẵn 1 xếp giấy để viết truyện ngắn thứ 2, nhưng ý tưởng bay
đi đâu hết cả. Tôi giở lại cuốn sổ tay, hy vọng có thể tìm ra 1 ý nào đó trong
những mẩu ghi chép cũ, nhưng cũng chẳng ăn thua. Không có ý nào có thể
phát triển thành truyện ngắn được.
Tôi bỗng cảm thấy đói. Cái bệnh tôi nó như vậy. Nghĩa là cứ khi nào
không viết lách gì được, là y như lại nghĩ đến chuyện ăn uống hay 1 chuyện
linh tinh gì đó. Tôi leo lên gác. Trong nhà im lặng như tờ. Mọi người đã
ngủ cả. Tôi mò xuống bếp. Cơm canh đã nguội ngắt. Ai mà đi hâm được?...
Cuối cùng tôi kiếm được đĩa cá sácđin, mấy quả cà chua, 1 ít mỡ và dăm
miếng dưa.
Sau đó tôi lại quay về bàn làm việc, ngồi bóp trán suy nghĩ. "Mình buồn
ngủ hay sao thế này?" Tôi nghĩ vậy, rồi dần dần thiếp đi thật. Tôi lại còn
nằm mơ nữa. Tôi mơ thấy hình như tôi lạc đến 1 nước nào xa lạ. Tôi không
bíêt đích xác đó là nước nào. Tôi bước vào 1 gian phòng rộng mênh mông.
Không hiểu các bạn thế nào, chứ tôi thì tôi tin rằng những cái gì thấy trong
mơ thì không bao giờ có trong thực cả.