NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA - Trang 64

Đến cuối bữa, không kìm được nữa, quan đốc mới cười phá lên:

-Thưa các ngài ! Chẳng có thanh tra thanh triếc gì cả. Tin ấy chính là tôi

tung ra đấy. Cái thư báo tin lão ấy đến cũng là tôi gởi.

ái chà, đồ lừa đảo, khiếp quá, đồ đểu!

-Thì tôi biết làm thế nào khác nữa? Mọi biện pháp của tôi đều không đạt

kết quả gì! Tôi không sao đưa các ông vào nề nếp được. Chính các ông
buộc tôi phải lừa dối, phải bịa ra chuyện quan thanh tra đến. Bây giờ các
ông thấy không, công việc đã chạy đều răm rắp!

Bữa tiệc chẳng làm chúng tôi vui lên tí nào. Những ngày sau dù chúng

tôi có cố gắng bao nhiêu cũng không làm cho công sở trở lại trạng thái mấy
hôm trước được, không khí nó cứ thế nào ấy.

Nhưng bộ máy đã khởi động. Các cấp trên cũng đã biết đến chúng tôi và

bắt đầu dội xuống trăm thứ giấy tờ lục vấn. Khách làm việc bắt đầu ra vào.
Dù chúng tôi có cố tránh cũng không tránh được họ. Hơn nữa, họ còn quát
tháo chúng tôi:

-Cái nàh ông này, chúng tôi đến nộp thuế chứ làm gì. Chính tiền lương

của các ông cũng nằm trong này cả đấy. Làm đi, làm việc đi chứ, chúng tôi
lại bẩm quan trên bây giờ!

Từ độ đó chúng tôi không chây lười được nữa. Sợ thay, công việc mỗi

ngày một nhiều hơn, không sức đâu làm xuể được. Sở tôi đã nhận thêm 10
người mà việc vẫn không giảm. Tội vạ ấy chính là do cái lão già Xápphét
lừa đảo kia mà ra cả.

Thế đấy, chúng tôi chẳng thấy mặt mũi quan thanh tra đâu, nhưng đầu óc

không lúc nào rời được lão. Bao giờ chúng tôi ngồi làm việc cũng dường
như có con mắt cú vọ của lão theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.