NHỮNG QUY TẮC VÀNG CỦA NAPOLEON HILL - Trang 30

Tôi phản hồi vụ tai nạn cho ông Ryan là quản lý của cửa hàng, và

ông ấy đã nhã nhặn báo với tôi rằng tôi sẽ được bồi hoàn thiệt hại.
Một lúc sau, công ty bảo hiểm cử nhân viên đến, xem xét chiếc áo
của tôi và trả tôi 40 đô-la tiền bồi thường cho cánh tay áo bị rách.
Khi cuộc hòa giải kết thúc và những người liên quan đều hài lòng,
tôi mang chiếc áo đến cho thợ may, và chiếc áo được sửa khéo
đến nỗi không ai nhận ra là đã từng có một vết rách. Tiền sửa áo
chỉ hết 2 đô-la.

Vậy là tôi còn dư đến 38 đô-la, nhưng công ty bảo hiểm đã tỏ ra

hài lòng, và tôi nghĩ họ hài lòng cũng phải bởi vì số tiền 40 đô-la
bồi thường đó còn chẳng đủ để mua nửa cái áo kia. Về phía A.C
McClurg & Company thì dĩ nhiên hài lòng vì thiệt hại của tôi đã được
công ty bảo hiểm giải quyết, còn họ chẳng mất gì trong vụ này cả.

Nhưng tôi lại không hài lòng!

Tôi có thể sử dụng 38 đô-la kia. Về mặt luật pháp, nó thuộc về

tôi, tôi được phép sở hữu nó, và chẳng ai dám đặt nghi vấn về
quyền lợi của tôi hay cách mà tôi có được số tiền này.

Nếu công ty bảo hiểm biết rằng cái áo có thể sửa lại như mới,

thì có thể họ đã không trả cho tôi 40 đô-la, nhưng tất nhiên họ đâu
biết rằng sửa áo chỉ tốn của tôi có 2 đô-la?

Tôi đã tự dằn vặt lương tâm của mình về số tiền 38 đô-la, và

lương tâm đã không cho phép tôi giữ số tiền này, vì vậy cuối cùng
tôi đã đưa ra quyết định là phải trả lại một nửa, giữ lại một nửa. Tôi
lấy lý do là tôi đã tốn thời gian mang đi sửa, đồng thời chỗ rách
sau này có thể lại bị lộ ra ngoài. Đắn đo suy nghĩ khá lâu, đong
đếm kỹ lưỡng những thiệt hơn của mình, cuối cùng tôi cũng tìm
được những lý do chính đáng cho việc giữ lại một nửa số tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.