NHỮNG QUY TẮC VÀNG CỦA NAPOLEON HILL - Trang 38

trên xô-pha. Sau đó tôi lại tiếp tục trò chuyện nhẹ nhàng, nhằm tạo
cho người đó một cảm giác mơ màng. Tôi nói như sau:

“Tôi hy vọng anh sẽ nhìn vào viên kim cương này (hoặc có thể

chọn bất cứ vật gì trong tầm nhìn của đối tượng) trong một tâm
thế mơ mộng, bồng bềnh, trống rỗng. Đừng suy nghĩ gì cả, đừng
tập trung tâm trí hay nhìn chằm chằm vào nó, hãy thả lỏng các cơ
bắp toàn thân để hình ảnh trước mắt mờ dần. Đừng nỗ lực nhìn rõ
vật thể. Thay vào đó, hãy nhìn xuyên qua viên đá, như thể anh đang
nhìn vào một thân cây trơ trọi đứng giữa anh và khoảng xa xăm trong
tầm nhìn của anh.

Đừng cố làm gì cả, vì anh chẳng thể làm gì đâu. Đừng tự hỏi

điều gì đang diễn ra, vì chẳng có gì đang diễn ra cả. Đừng sợ hãi,
cũng đừng nghi ngờ, hay thiếu tin tưởng. Đừng mong ước sẽ có gì
xảy ra hay nhìn xem việc gì đang diễn ra – cũng đừng tìm cách để
phân tích những diễn biến trong tâm trí anh. Anh đang bị vô hiệu
hóa, trở nên lười biếng, bàng quan trước mọi thứ.

Anh đang mong được chìm trong giấc mộng, điều này sẽ xảy

đến khi các giác quan của anh tạm thời mất khả năng nhận thức, trí
não rơi vào trạng thái trống rỗng – mi mắt trĩu nặng, đôi tai cứ trơ
trơ ra, các cơ bắp và làn da mất cảm giác, không bị tác động do
nhiệt độ, độ ẩm, không khí, v.v. Cảm giác thẫn thờ này sẽ kéo mi
mắt của anh xuống, các giác quan của anh dần dần bị tê liệt, và
anh sẽ đầu hàng sự thôi thúc như là có một tấm màn ngăn cách
giữa anh và thế giới đầy màu sắc, ánh sáng ở bên ngoài.

Và đôi mắt của anh tìm kiếm sự sẻ chia trong sự nghỉ ngơi của

các giác quan. Bóng tối là giấc ngủ của đôi mắt, sự im lặng là giấc
ngủ của đôi tai, và đôi tai của anh bảo vệ sự yên tĩnh của tâm trí bằng
cách bỏ qua những âm thanh bên ngoài. Tiếng nói của tôi đây cũng
không còn làm anh bận tâm, và những tác động cũng như những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.