sốc điện được áp dụng một cách vô danh và tùy tiện mà không có sự chuẩn
bị cho người bệnh. Vả lại có rất nhiều nhà tâm lý đã kịch liệt phản đối vấn
đề này.
Hơn nữa, tâm lý học có thể tích cực giúp việc tái lập tinh thần cho
bình thường trở lại. Người bệnh sẽ thức dậy trong trạng thái nửa tỉnh và đặc
biệt sẵn sàng cho việc phân tích vô thức và sự ám thị chiều sâu.
Người ta cũng tìm kiếm nhiều biến thức khác: thí dụ như việc cho
qua thường xuyên nhiều dòng điện đặc biệt hầu tạo ra tình trạng gây mê hạn
chế rất nhiều tình trạng động kinh. Hơn nữa người ta có thể giảm các cơn co
giật với chất cura (hoàng nan) và loại trừ sự lo hãi của sự chuẩn bị bằng
cách cho người bệnh ngủ trước khi thực hiện sốc điện.
Chất insulin
Chính Manfred Sankel, ở thành phố Vienne, đã làm những thí
nghiệm đầu tiên trong việc chữa trị các bệnh nhân tâm thần (nhất là chứng
phân liệt). Kỹ thuật này được phổ biến rất mau chóng, bất chấp đặc tính dựa
vào kinh nghiệm của nó. Kỹ thuật này chủ yếu chích nhiều lượng lớn
insulin để làm giảm bớt tỉ lệ glucôza trong máu. Thường thường việc tiêm
này được thực hiện vào buổi sáng lúc bụng đói. Hai hoặc ba giờ sau đó,
người bệnh biểu hiện sự ra mồ hôi rất nhiều, choáng váng, nhịp tim đập
nhanh hơn. Sau đó người đó bước vào trạng thái hôn mê, được gọi là “hôn
mê vì insulin” mà người đó được để như thế trong một thời gian khác nhau
(thông thường từ một đến hai giờ). Sau đó anh ta được đánh thức bằng việc
hấp thụ một lượng đường, hoặc bằng đường tĩnh mạch hoặc uống. Người
bệnh sẽ mau chóng tỉnh táo trở lại. Xét vì các tai nạn có thể xảy ra (tim, hơi
thở, nhiệt độ, v.v…) phương cách chữa trị này chỉ có thể thực hiện trong
bệnh viện và dưới sự trông nom thường xuyên.
Chất insulin cho nhiều kết quả rất tốt với chứng phân liệt, bệnh
hưng–trầm cảm và sự lú lẫn tâm thần.
Vài phương cách điều trị trên chỉ được xem như là các điểm mốc
đơn thuần. Nếu con đường còn dài, xuất phát từ sức khỏe đi xuyên qua các