NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 141

hồng và trắng do mẹ nàng thiết kế. Ngay cả con gấu bông cũng được bọc
bằng lông màu hồng. Melanie đã yêu cầu trang hoàng đơn giản thôi, nhưng
bà không nghe. Janet nói nàng phải có phòng ngủ như thế. Nhưng ít ra
Melanie cũng thấy căn phòng rất dễ chịu, nhất là khi nằm xuống giường,
nàng thấy rất êm ái. Bỗng nàng có cảm giác tội lỗi khi nhớ đến cảnh mọi
người sống trong trại tạm trú ở San Francisco. Nàng nghĩ có người còn ở
đấy hàng tháng trời, trong khi nàng nằm trên giường phủ bằng lông và xa
tanh. Dù sao sống như thế này cũng sai, ngay cả khi tin rằng mình có
quyền. Vả lại, nếp sống như thế này là của mẹ nàng, chứ không phải của
nàng. Càng ngày Melanie càng nhận thấy rõ ràng như thế.

***

Vào chiều thứ bảy, khi Melanie và đoàn người của nàng bay về L.A thì Seth
Sloane ngồi trong phòng khách, nhìn vào không gian. Đã chín ngày trôi qua
sau trận động đất, họ sống cô lập với thế giới bên ngoài. Seth không biết
đây là hạnh phúc hay là cảnh sống trong địa ngục. Ông không có tin tức gì
từ New York hết.

Ngày cuối tuần hết sức căng thẳng. Trong cơn tuyệt vọng, ông cố xua đuổi
hết mọi lo nghĩ ra khỏi tâm trí để chơi với con. Từ mấy hôm nay, Sarah
không nói gì với ông. Ông cũng không thấy bà, và ban đêm khi bà để con
vào giường xong, bà liền biến vào phòng khách.

Sáng thứ hai, mười một ngày sau trận động đất, Seth đang ngồi uống cà phê
trong bếp, thì máy Black Berry ở trên bàn bên cạnh ông bỗng hoạt động trở
lại. Đây là cơ hội để Seth có thể liên lạc với thế giới bên ngoài, ông bèn
chụp lấy máy. Ông nhắn tin cho Sully ngay, hỏi anh ta chuyện gì đã xảy ra.
Hai phút sau, anh ta trả lời.

Câu trả lời của Sully rất vắn tắt: - Uỷ ban Điều tra đã tìm đến tôi. Tiếp theo
sẽ là anh. Họ lấy tài liệu ở ngân hàng. Chúc may mắn. - Mẹ kiếp, Seth chửi
thề nho nhỏ, rồi gởi tin nhắn cho Sully tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.