NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 256

***

Tối đó, Sarah ở tại căn hộ trên phố Clay Street, trước khi đi ngủ, bà gọi
Seth.

- Tôi muốn anh nhớ rằng tôi vẫn yêu anh, tôi muốn phiên tòa sẽ có kết quả
tốt đẹp. Tôi không muốn anh nghĩ là tôi điên. Tôi không điên. Tôi chỉ lo sợ,
cho cả hai chúng ta.

- Anh cũng thế, - Seth đáp. Bác sĩ đã cho ông dùng thuốc an thần và thuốc
chống cao huyết áp để ra tòa. Ông nghĩ chắc ông sẽ không được trắng án,
nhưng ông phải cố gắng. - Cám ơn, Sarah.

- Sáng mai tôi sẽ gặp anh. Chúc ngủ ngon, Seth.

- Sarah, anh yêu em, - ông buồn bã nói.

- Tôi biết, - giọng bà cũng buồn. Bà tắt máy. Bà chưa thực hiện được lời
khuyên của Maggie là nên tha thứ cho Seth. Nhưng bà thương và cảm thông
với ông. Bây giờ bà chỉ làm được có thế.

***

Ngày hôm sau, khi Everett ngủ dậy, ông bỏ máy ảnh vào bao đeo vai và đi
đến tòa án. Khi đến nơi, ông chụp nhiều bức ở phía ngoài và cảnh Sarah khi
bà cùng chồng đi vào tòa án. Bà mặc bộ vest màu xám đen và mặt có vẻ tái.
Seth còn tệ hơn nữa, điều này không đáng ngạc nhiên. Sarah không thấy
Everett. Đến gần trưa, Everett thấy Maggie đến, xơ ngồi vào chỗ kín đáo ở
phía sau phòng xử để xem các diễn tiến của phiên tòa, sự hiện diện của xơ
có thể giúp cho Sarah lên tinh thần.

Sau đó xơ ra ngoài, nói chuyện với Everett vài phút. Ông bận bịu chụp ảnh,
còn Maggie phải gặp một người làm công tác xã hội để nhận một người vô
gia cư mà xơ biết vào khu tạm trú. Xơ và Everett đều bận bịu, nhưng họ
thích công việc họ làm. Tối đó sau khi đã xong việc tại phiên tòa, xơ lại đi
ăn tối với ông. Cả hai đều nghĩ rằng phiên tòa có thể kéo dài hơn một tháng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.