Nó liền lót tót chạy tới gốc cây Quạ đang đậu, nhìn Quạ với vẻ ngưỡng
mộ, nó la lên, “Chào bạn, ô bạn đẹp quá!”
Con Quạ nghe thấy, liền nghiêng đầu xuống, nhìn Cáo nghi ngờ. Nhưng
nó vẫn ngậm chặt lấy miếng phó mát ở mỏ và chẳng chào đáp lại Cáo lời
nào.
“Bạn hết sức duyên dáng! Cáo bảo. “Bạn có bộ lông thật mượt mà sáng
láng! Đôi cánh của bạn đẹp đẽ và bóng bấy. Bạn đẹp như vậy thì chắc hẳn
là bạn hót rất hay, vì tôi thấy ở bạn cái gì cũng hoàn hảo. Nếu bạn chỉ hát
cho tôi nghe một bài thôi, tôi sẽ về báo cho tất cả mọi loài thú vật ở đây biết
là tôi đã được gặp Nữ Hoàng Chim.”
Nghe thấy những lời nịnh bợ như thế, Quạ quên hết mọi nghi ngờ, và
quên cả luôn bữa sáng của nó. Nó hết sức sung sướng nếu được gọi là Nữ
Hoàng Chim.
Thế là nó bèn há mỏ hát, miếng phó mát rơi ra, rớt thẳng xuống vào
miệng Cáo đang mở sẵn bên dưới.
“Cám ơn nhé,” Cáo Già ngọt ngào nói, và bỏ đi. “Mặc dù nghe cứ như
tiếng dùi đục, nhưng đúng là mày cũng có chất giọng riêng độc đáo đấy.
Thế còn cái trí khôn của mày để ở đâu?”
Kẻ nịnh hót chỉ sống nhờ cái lưỡi của mình
11 – Ông Chủ, Con Trai, Và Con Lừa
Một hôm, đã lâu lắm rồi, một ông chủ cùng đứa con trai trên đường đi ra
chợ dẫn theo một con Lừa để bán. Họ dắt nó đi từ từ, vì họ nghĩ họ sẽ dễ
bán Lừa hơn nếu giữ cho nó được tươi tắn khỏe mạnh. Khi họ đi trên đường
có một vài người trông thấy họ bèn cười lớn.
“Sao lại ngốc thế nhỉ,” một người la lên, “có lừa không cưỡi lừa mà lại
đi bộ như thế. Cái kẻ mà người ta cứ cho là ngu ngốc nhất trong nhóm này