"Thấy không? Ta là một đồng hoa, lại thắng, trả tiền, trả tiền, đừng làm
chậm trễ thời gian!" Lãnh Tang Thanh reo hò, dáng vẻ giống như một thần
bài sắp xuất hiện.
Trước mặt cô là một đóng thẻ bạc giống như một ngọn núi nhỏ...
"Có lầm không, này, tiểu tử, ngươi có phải là lão thiên không? Đừng
đùa giỡn với bọn ta nha, coi chừng ngươi chịu không nổi!" Một tên nhà
giàu trong đó đập bàn tức giận, toàn bộ thẻ bạc của hắn đều thua trước tên
"tiểu tử" đẹp trai này.
Toàn bộ tinh thần của Lãnh Tang Thanh đều dùng để tính đóng thẻ bạc
trên bàn rồi, cười đến mức muốn toét miệng, phất tay nói, "Cái lão thiên
này, chơi đùa bất quá chỉ là chơi đùa mà thôi, sao phải có bộ dạng tức giận
đó chứ?"
Trên tầng cao nhất của sòng bạc, có lắp đặt một phòng nghĩ xa hoa, mà
cửa sổ sát đất gần như đem toàn bộ cảnh đêm thành phố thu lại trong tầm
mắt, trên chiếc ghế da màu đen, người đàn ông đang ngồi rất có khí thế,
trong bộ âu phục màu tây đen không che được khí chất anh tuấn hơn người
của hắn, ẩn sau chiếc áo sơ mi hơi sẫm màu là làn da màu đồng, mặc dù ánh
mắt được che khuất bởi kính râm, nhưng ngũ quan thâm thúy không khó
nhận ra anh tuyệt đối là người đầy quyền thế!
Màn hình phía trước mặt dừng lại ở hình ảnh một người, nhìn kĩ thật
giống Lãnh Tang Thanh, trên đầu đội một chiếc mũ màu đen, quần áo trên
người là âu phục loại nhỏ, so sánh với dáng người mà anh đang tìm, có chút
nhíu mày, nha đầu kia là đang cải trang?
"Niếp tiên sinh, tên tiểu tử hình như đang đánh bài kia, chúng tôi nghi
ngờ 'hắn' có thể là thần bài." Người vệ sẽ nhẹ giọng báo cáo.