NIẾP MÔN - Trang 1075


Đôi mắt Lãnh Tang Thanh gợi sóng lại hơi run run, sau đó nói: "Ngày

trước lúc em chưa đi, bây giờ hẳn là đang ăn cơm chiều ."


"Ừ, anh đang đợi em trở về để cùng dùng bữa."

"Ngày trước lúc em chưa đi, anh đã nói cây anh đào chỉ cần quá mấy

ngày sẽ nở."


"Cây anh đào đã nở."

"Anh gạt người, hiện tại không phải mùa xuân."

"Tiểu đảo này chỉ có mùa xuân."

"Ngày trước lúc em chưa đi, anh đã nói chờ cây anh đào nở thì sẽ cùng

em ngắm hoa."


"Ừ, anh nguyện ý ngắm cùng em cả đời."

Lệ đã che kín đôi mắt của Lãnh Tang Thanh, rốt cục tiếng của cô đã trở

nên nghẹn ngào, "Ngày trước lúc em chưa đi, anh không có tiều tụy như
vậy."


Niếp Ngân đến gần cô, nâng tay, vuốt hai má cô, sau đó nhìn cô rồi nói:

"Đó là anh không tránh được tương tư."


"Ngân --" Trong nháy mắt, nước mắt lăn xuống hai má cô, Lãnh Tang

Thanh ôm chặt lấy hắn, cùng lúc đó hắn cũng đưa hai tay ra đem ôm cô gắt
gao vào trong ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.