đầu cô."
"Anh là một kẻ ngang ngược đã tính rõ hết rồi phải không?" Lãnh Tang
Thanh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, không nghĩ tới người này vẫn
còn có thể lật lọng, hổ lạc đồng bằng, nếu như đại ca của cô không thực
hiện phong tỏa kinh tế của cô, cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng cúi đầu.
Niếp Ngân nhún vai, "Chỉ cần cô đồng ý yêu cầu của tôi, chỉ cần một
tháng, cô không chỉ có thể không cần trả tiền, đến lúc đó tôi cũng có thể
thỏa mãn bất cứ yêu cầu gì của cô." Niếp Ngân nhận lời.
Lãnh Tang Thanh hoài nghi mà nhìn anh, "Một tháng này muốn tôi làm
cái gì? Thực sự sẽ không liên quan đến sắc. Tình ái? Tôi sẽ không trở thành
người làm ấm giường của anh. Giường hoặc tình. Tiểu tam chẳng hạn." Nếu
như bị đại ca biết được em gái yêu quý của anh làm người hầu cho người ta.
Tiểu tam, thế nào cũng tức giận đến bóc khói trên đầu.
"Yên tâm, trừ khi" Niếp Ngân đem cơ thể chậm rãi tiến về phía trước,
khuôn mặt anh tuấn đột ngột to lên, "Cô yêu tôi rồi, chủ động hiến thân cho
tôi!" Bên môi cũng không có vẻ tươi cười, ngay cả giọng điệu cũng rất bình
tĩnh, nhưng lại giống như ly rượu ngon làm say lòng người...