NIẾP MÔN - Trang 427

nữa mà cảm thấy nên đứng lên.

"Nếu chủ của Niếp môn đã nói như vậy rồi, xem ra tam thúc có lòng tốt

muốn giúp các ngươi, cũng không thể làm gì được, tôi chính là một lòng
đau khổ, muốn bắt đầu thanh lý môn hộ rồi , ha ha ha ha!" Niếp Nhân Hằng
bày ra một bộ dạng hèn hạ, ngày cả dáng cười cũng lộ ra một chút hung ác.

Mọi người có mặt ở đây nóng lòng muốn xem thử, ngay cả Isabella

cũng đầy oán hận mà nhìn ba người bên này.

Niếp Nhân Quân híp hai mắt lại, nhìn quét qua tất cả mọi người, trong

ánh mắt sắc bén càng thêm phần nghiêm nghị: "Việc tới tang lễ này, dường
như để lại ấn tượng khó phai nhạt."

Dáng vẻ Niếp Ngân điềm nhiên mà đứng tại chỗ, hít sâu một hơi, chậm

rãi khép hai mắt, khóa miệng hơi cong lên như ánh trăng khuyết, cười nhạt
một tiếng, âm thanh trầm thấp mà phảng phất như bầu rời đêm cô tịch ở
vùng sơn dã.

Trên mặt anh hình như tràn đầy sự đắc ý, một loại giãy giụa thoát khỏi

ràng buộc, sự đắc ý không hề kìm nén.

"Sự tình cho đến bây giờ, liền làm cho tôi muốn làm một việc." Anh

lạnh lùng liếc Niếp Tích, châm biếm một câu.

Niếp Tích lắc lắc cổ và cổ tay, cùng Niếp Ngân giống như tồn tại một

cảm giác thoải mái, vẻ mặt cuồng ngạo tỏa vẻ xem thường: "Tôi bây giờ rất
muốn ăn món bò bít tết do chính tay Tần quản gia làm, mặc dù đó là món
bò bít tết khó ăn nhất mà tôi từng ăn, chỉ có điều nhẫn nại mà cảm nhận mùi
vị của nó, đưa nó vào cái bụng đang đói, đây là cuộc sống của kẻ bất tài
sao!" Vừa dứt lời, hai anh em một người cầm một cái ghế, ném qua cửa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.