NIẾP MÔN - Trang 443

Niếp Ngân lộ ra vẻ mặt ngạo mạn, dáng tươi cười sắc bén khiến người

khác run rẩy: "Tôi ngược lại muốn xem, rốt cục là ông sống lâu hay tôi
sống lâu." Sau đó anh bảo kẻ dưới: "Mang cha ta lên xe."

Niếp Nhân Quân sửa lại quần áo, khóe miệng trề xuống, tràn đầy căm

hận cùng kiêu ngạo mà nhìn quét qua từng người, đi ở trước mặt.

Niếp Tích đổi lại càng thuận tiện bảo vệ cha, ghìm súng, đi ở phía sau,

cũng không ngờ tới, Tu Nguyệt cũng đứng dậy, đi tới giữa hai người, vẫn
trong tình trạng bị bắt như cũ.

Vẻ mặt Niếp Tích có chút sốt ruột, chặn ngang cổ cô, giả bộ giơ súng

chĩa vào đầu cô, thấp giọng bên tai cô mà nói: "Đại tiểu thư của tôi, cô còn
muốn thế nào?"

Vẻ mặt Tu Nguyệt vẫn hoảng hốt như trước, nhỏ giọng trả lời: "Nhanh

như vậy đã đem ân nhân cứu mạng vứt sang một bên rồi sao? Dẫn tôi đi."

"Đừng làm càn, tuyệt đối không được, cô như vậy sẽ càng thêm phiền

phức." Niếp Tích kiên quyết từ chối yêu cầu của cô.

Đôi mắt thanh tú của Tu Nguyệt trong lúc đó hiện lên một chút giận dỗi,

tay cô lén lút đưa ra phía sau lưng bấm Niếp Tích một cái: "Nhất định phải
dẫn tôi đi, tôi trong lúc vô tình phát hiện một bí mất, ban đầu chỉ tưởng rằng
là một chuyện nhỏ không liên quan, nhìn bây giờ nhìn lại, đối với anh mà
nói cũng được coi như một bí mật lớn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.