"Có thể mang theo cô, có điều tốt nhất nên ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi,
đừng cho tôi gặp rắc rối, đừng quấy rối tôi". Ngữ khí của anh hơi khác một
chút.
"Thật tốt quá, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không gây phiền phức cho
anh. Lãnh Tang Thanh thật sự rất vui, cô lập tức sẽ được đến Somalia bằng
máy bay, cô lập tức có thể bước trên mảnh đất đó.
Tâm tình Niếp Ngân vốn bình tĩnh dường như cũng bị cô lây nhiễm,
nhìn cánh tay nhỏ đang khoát lên người anh, nhẹ giọng nói, "Cô sẽ không
cùng người đàn ông khác nhiệt tình như vậy chứ?"
Lãnh Tang Thanh theo ánh mắt anh nhìn xuống, thoáng cái có phản
ứng, vội vàng buông tay, cười cười, "Dương nhiên không phải, anh...
Không phải tình huống đặc biệt sao?"
Anh là một người đồng tính, cô mới không lo lằng anh sẽ có ý gì với cô
đâu, người như thế đối với phụ nữ không có nhiều hứng thú, cho nên cô
mới có chút hành động lớn mật, coi như bạn gái thôi.
Niếp Ngân ngay từ đầu phản ứng không có ý tứ gì, sau đó hiểu ra trong
lòng cô suy nghĩ cái gì, đôi mày đột nhiên nổi lên tia không vui, bỏ cánh tay
cô ra, không nói gì sảy bước ra khỏi phòng nghỉ.
"Này, chờ chút", lần này Lãnh Tang Thanh lập tức đuổi theo.
Bước chân Niếp Ngân rất dài, bước đi cũng nhanh hơn, Lãnh Tang
Thanh chỉ có thể liên tiếp chạy chậm phía sau, nhìn cảnh này vẫn rất ấm
áp...
Hành trình, sắp bắt đầu, tươi đẹp hay không, thì...