NIẾP MÔN - Trang 630


"Ách, đúng vậy, nếu có thể làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối không nghĩ

muốn quen cậu. Lúc tôi bị đánh hôn mê , tôi mơ, tôi mơ thấy lúc tôi nợ
chồng chất, cậu giúp tôi trả nợ, lúc tôi bị người ngoài đường đánh đuổi, cậu
lại giúp tôi đánh đuổi bọn họ, lại còn đắc tội với thủ lĩnh hắc đạo, lúc tôi
không có cơm ăn, nghèo túng, cậu chiếu cố tôi, tìm lại tự tin cho tôi, chán
ghét là, sau khi tỉnh lại, việc này còn luôn luôn xoay quanh trong đầu tôi
......"

Sau đó, hắn lấy ra một cái bật lửa, bật lên:"Các người...... Đi nhanh đi,

kiếp sau nếu...... còn có thể gặp mặt, cậu phải nhớ kỹ đem ơn đời này của
tôi đến trả lại cho tôi, đương nhiên...... không trả cũng không quen......
Không được làm khó tôi lúc đó."

"Ngải Tư! Không được!" Tơ máu trong mắt Niếp Tích đã bao trùm gần

hết.

Niếp Ngân nhìn hắn dần dần đem cái bật lửa hướng lên trên cổ có bom,

khuôn mặt phẫn hận đến cực hạn, nhưng đã chẳng còn biện pháp nào, hắn
phi người nhảy, nhảy ra cửa phụ thang máy, rơi lệ đầy mặt, Niếp Tích
không chịu rời đi, trầm trọng đi về phía trước, về sau, hắn chỉ là một nhân
vật vô tình.

Hơn mười giây sau, một tiếng nổ, vách tường đều bi thương run run.



Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.