NIẾP MÔN - Trang 857

Chương 119: Hối hận


Ấm áp của rạng sáng đột nhiên lạnh đi, xa xa mặt biển bằng phẳng, ánh

sáng mặt trời vừa dâng lên tuy là nhìn như một đoàn hỏa, nhưng lại không
mang theo độ ấm.


Ánh sáng này, xuyên qua cốc thủy tinh có chân dài, dừng ở bên trong ly

hồng rượi, làm chén hồng rượi đổi thành màu đen , lại phiếm đi giống như
vô u hồng, làm cho người ta cảm giác có một loại u buồn.


Bưng chén rượu lên, biểu hiện trên khuôn mặt không giống như ly rượi

cũng như tâm tư thật.


Đôi mắt Niếp Ngân thấp xuống, đồng tử tràn ngập suy tư, không biết cố

ý hay vô tình chớp lên cốc thủy tinh có chân dài, chất lỏng bên trong ly
thuận theo kim đồng hồ nhộn nhạo , nhưng cảm giác mạt sầu khổ lại không
thể thoát ra.


"Thanh Nhi... Cô ấy có khỏe không?" Niếp Ngân đáp lại Niếp Tích một

câu, thanh âm có vẻ như khàn khàn.


Nghe thấy lời nói của đại ca, Niếp Tích ngẩn ra, nhưng không giật mình

nhiều, hắn đã sớm đoán được đại ca sở dĩ không quay về, thì 90% là không
biết đối mặt với người mình yêu như thế nào.


Cảm xúc hắn cũng đột nhiên lạnh xuống, biểu hiện trên mặt trở nên

thực bình tĩnh, ba năm đến nay, hoặc là sớm hơn một chút, trong nội tâm
hắn thâm căn cố đế kia lại rối rắm, ban đầu thấy đại ca vội vàng cùng kích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.