NIẾP MÔN - Trang 894

Lãnh Tang Thanh đã không còn khuôn mặt quật cường như trước, đây

là lần đầu tiên, về sau nhất định sẽ la to, thậm chí sẽ chửi trời, nhưng hiện
tại cô còn càng nhiều việc gì càng cần phải bỏ xuống, gặp phải ngoài ý
muốn cùng không công bằng, tận lực làm cho mình thuận theo, thích theo,
lúc thượng đế trước ban cho cô một người khiến cô đầy yêu thương nhưng
lại chính là người hại chết cha mẹ mình, đúng một trò đùa, cô khắc sâu cảm
nhận được, vận mệnh nếu tàn khốc thì so với ngày tận thế còn đáng sợ hơn,
hơn nữa nhất là vận mệnh của cô.


"Vậy em tính thế nào?" Niếp Tích từng bước một nắm lấy suy nghĩ của

Lãnh Tang Thanh.


Lãnh Tang Thanh cúi đầu suy nghĩ một hồi, chậm rãi nâng lên hai tròng

mắt, bên trong có chứa một tia thương cảm: "Nếu thật sự tìm không được
phòng ở, tôi cũng chỉ có thể rời đi nhà bệnh viện này."


Niếp Tích nhíu lại mày, thản nhiên nhìn Lãnh Tang Thanh, trong ánh

mắt toát ra không đành lòng: "Nhà bệnh viện này đối với cô rất quan trọng,
ghi lại nhiều kí ức của em, em lại rời đi sao?"


Lãnh Tang Thanh trầm trọng thở dài, xác thực, rời đi nơi này thì lại chặt

đứt ý nghĩ của cô, chuyện của ngày trước xảy ra sẽ xóa đi không còn dấu
vết , tuy nhiều năm qua như vậy cô luôn rối rắm không biết làm sao, nhưng
trong lòng cô hiểu được mình vẫn không nghĩ như vậy .


"Không đi, thì làm thế nào?" Lãnh Tang Thanh u u hít một tiếng.

Niếp Tích nâng lên ngón tay thon dài hữu lực lên, ôn nhu đem Lãnh

Tang Thanh vẫn nâng cái chìa khóa mở ra ngọc thủ lại khép lên, nói khẽ với
nàng nói: "Cầm chìa khóa đi, từ tối hôm nay mở, em ở phòng của tôi đi,
chiếc xe kia làm phương tiện đi lại, sau đó tiếp tục ở lại trong bệnh viện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.