Chiếc áo sơmi đắt tiền miêu tả thân thể tuyệt mĩ của hắn đến sinh động,
bỏ áo khoác tây trang sang một bên, áo khoác kia có điểm ẩm ướt, chắc là
do mưa bên ngoài làm nó ước nhẹp.
Người đàn ông nhìn khuôn mặt nhỏ của Lãnh Tang Thanh thật lâu,
khuôn mặt tái nhợt của cô làm hắn đau lòng.
Kìm lòng không đậu mà nâng tay lên chạm qua hai má cô, thấy cô nhíu
mi như cảm nhận được độ ấm áp, thật kì diệu cô lại giãn mi ra.
Không có hắn, cô hẳn là sống vẫn tốt không phải sao?
Vì sao không hiểu chăm sóc lấy mình?
Cô ngủ bất an như vậy, có phải lại mơ thấy cha mẹ cô hay không, mơ
thấy hai tay hắn vấy đầy máu tươi?
Lôi điện nảy ra một ánh sáng chiếu lên sườn mặt người đàn ông, hiện ra
nét đau thương trong mặt hắn, ánh mắt nhìn cô tràn ngập sủng ái cùng
thương tiếc...
Bên trong, cô gái đang ngủ say, bên giường, người đàn ông thâm tình
ngóng nhìn.
Thẳng đến --
Một tiếng sấm bỗng dưng nổ tung bầu trời, một tiếng sấm này làm cho
cô gái đang ngủ say giật mình, đột nhiên mở mắt!
Lại là một tiếng sấm rung trời nữa!
Ánh sáng chiếu lên người đàn ông bên cạnh!