mật bệnh viện cậu là tốt nhất, lần này chủ yếu muốn kiểm tra gan mật, vì
thế mới đến đây.”
Nhiếp Vũ Thịnh thấy hoàn toàn là viện cớ kiểm tra chức năng gan
thường quy thì làm ở bệnh viện nào chẳng như nhau! Có điều, ông Nhiếp
Đông Viễn đã đến rồi, nếu anh không ra dường như cũng không được thỏa
đáng lắm, hơn nữa, lần này nếu không lộ diện, không chừng bố anh sẽ còn
có nhiều chiêu khác phục sẵn chờ anh, chi bằng đến chào hỏi một câu, làm
cho ông mở mày mở mặt, như vậy trong thời gian ngắn ông sẽ không nghĩ
ra chiêu trò gì khác nữa.
Giao ban xong, anh cởi áo blouse rồi đi đến Trung tâm Kiểm tra Sức
Khỏe. Đây là bộ phận tạo thu nhập nhiều nhất cho bệnh viện, môi trường
hay gì đó đều là loại tốtNhiếp Vũ Thịnh vừa bước vào, một đám y tá nhìn
chằm chằm vào anh, thậm chí có người còn sung sướng nhắn tin điện thoại,
thông báo cho các đồng nghiệp khác rằng Nhiếp Vũ Thịnh đã đến trung tâm
Kiểm tra Sức khỏe, không những thế còn không mặc áo blouse, òa, áo sơ
mi quần bò bình thường anh mặc cũng đẹp trai như vậy, thật khiến người ta
ngưỡng mộ!
Nhiếp Vũ Thịnh không hay biết gì, bởi anh thực sự đã quá mệt, bình
thường sau khi trực đêm xong, anh sẽ về thẳng nhà đi ngủ ngay. Anh cúi
đầu bước vào, đến khi nhìn thấy Thư ký Trương mới ngẩng đầu lên chào,
rồi lại chào bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho ông Nhiếp Đông Viễn. Ông Nhiếp
Đông Viễn đã lấy máu xong, đang ôm khuỷu tay ngồi ở đó, nhìn thấy anh
bước vào, đương nhiên ông rất vui, ngắm nghía anh một lát rồi nói: “Sao
sắc mặt con khó coi vậy?”
“Con vừa trực đêm xong.”
“Biết tại sao ngày xưa bố phản đối cho con chọn nghề này không? Quá
vất vả, bây giờ trẻ còn chịu được, mai già rồi lại khổ ra”.
Nhiếp Vũ Thịnh cúi gằm mặt không nói gì, Ông Nhiếp Đông Viễn nhìn
thấy môi anh tái nhợt, vẻ mặt phờ phạc, biết rằng thể chất của con trai là