NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 595

hại anh ấy.”

“Tôi chưa bao giờ hại anh ta.”

“Phán quyết thực sự, không cần quan tòa, chỉ cần lương tâm. Đúng vậy,

tôi không có chứng cứ, dù tôi vẫn thấy một loạt những sự kiện ngẫu nhiên
đó quá ư trùng hợp. Anh và Tập đoàn Khánh Sinh hành sự quá khéo léo,
hung thủ đã bị cảnh sát bắn chết, mà cho dù hắn không bị bắn chết, hắn
cũng sẽ không cho rằng mình đã bị ai đó kích động, hoặc biết được tin
Nhiếp Vũ Thịnh tới bệnh viện hôm ấy từ một nguồn tin bất ngờ nào đó.
Đúng thế, có thể cả đời này cũng không thể tìm thấy một bằng chứng nào
chứng minh anh hay Tập đoàn Khánh Sinh có liên quan tới vụ việc này. Thế
nhưng, anh Thịnh này, tôi có thể hỏi anh một chuyện được không?”

Thịnh Phương Đình nói: “Cô cứ hỏi đi.”

“Năm anh mười sáu tuổi, từng bị bệnh máu trắng cấp tính phải không?”

Thấy Thịnh Phương Đình hơi chau mày, Đàm Tĩnh nói tiếp: “Lúc anh

nhập viện, cũng rất nhanh chóng tìm được người có tủy phù hợp, sau khi
phẫu thuật, anh đã hồi phục rất nhanh, đến tận bây giờ, xem ra anh cũng
không có bất cứ di chứng nào.”

Thịnh Phương Đình chau mày không đáp, dường như đang thắc mắc tại

sao Đàm Tĩnh biết được chuyện này. Ngày đó hắn phẫu thuật tại Mỹ, vả lại
lúc đó hắn vẫn còn đang đi học, trong nước dường như chẳng ai biết bệnh
tình của hắn. Vì bí mật về bệnh tình của công dân được bảo vệ nghiêm ngặt,
nên cho dù là ở Mỹ, cũng chỉ có người nhà hắn biết hắn đã từng bị bệnh
nặng như vậy mà thôi.

“Anh có biết tại sao Nhiếp Vũ Thịnh biết được mình còn có một người

anh em không? Bởi lúc đó khi anh bị bệnh máu trắng, mẹ anh đã thông báo
cho Nhiếp Đông Viễn bay sang Mỹ để hiến tủy cho anh, nhưng không thành
công. Tìm không được tủy ghép phù hợp, bệnh của anh sẽ ngày một nặng,
sau khi về nước, ông Nhiếp Đông Viễn vẫn giấu Nhiếp Vũ Thịnh, chỉ bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.