NO.6 TẬP 1 - Trang 152

"Hả?"

"Nezumi, cậu đã cứu tôi. Ong kí sinh sẽ không cứu đồng loại của

chúng, nhưng người sẽ cứu người, đúng không?"

Nezumi cười nhạt, né tránh ánh mắt của Shion, "Cậu thật đúng là ngốc

hết thuốc chữa. Nói năng sến súa đến rùng cả mình. Tôi giải thích rồi còn
gì? Chẳng qua tôi muốn trả nợ cho cậu thôi."

"Tôi cũng từng nói, cậu trả dư rồi."

"Cậu đúng là người tốt nhỉ, cứ hạ thấp giá trị những thứ cho đi như

vậy sao?"

"Còn cậu thì cứ nâng cao giá trị những gì mình nợ như thế à?"

Nezumi thở dài thườn thượt, nhìn lên trần nhà. Nó khẽ cắn môi dưới,

như thể đang cân nhắc từ ngữ. Đám chuột nhắt chạy đến bên chân nó.

"Cậu không hiểu đâu. Tôi nghĩ, có giải thích thì cậu cũng không hiểu.

Bấy giờ, vào bốn năm trước ấy, tôi đã định buông xuôi. Nếu buông xuôi thì
tất cả sẽ kết thúc, tôi thấm thìa lắm. Tôi biết sẽ chẳng một ai đến cứu giúp
mình, không thể cầu cứu ai, chẳng trốn đi đâu được... Khi lẻn vào Kronos,
tôi đã kiệt sức, sớm muộn gì cũng bị tóm... Nghĩ vậy, tôi thấy mình thật
thảm hại. Lẽ nào mình được sinh ra để chết một cách thảm hại thế này
sao... Cậu đừng cười tôi nhé."

Sao lại cười được chứ? Từ sâu trong tai Shion vang lên những âm

thanh của cái đêm bốn năm về trước. Tiếng gió, tiếng lá xào xạc, tiếng mưa
rơi hòa lẫn vào nhau. Tất cả còn rõ rành rành. Một thiếu niên toàn thân ướt
sũng đã trốn trong mớ hỗn độn của bóng tối và âm thanh ấy.

"Thế rồi cửa sổ mở. Cậu đã mở cửa sổ rất mạnh, đúng không? Sau đó

dang hai tay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.