NO.6 TẬP 1 - Trang 53

"Safu, điều này mình biết, cậu tha cho mình đi, nếu cậu muốn giảng

bài, lúc khác mình sẽ từ từ nghe cậu nói."

"Cậu nghe đây, cậu vốn không hề có áp lực, cũng chẳng ganh tị gì với

mình cả. Shion, rốt cuộc cậu muốn làm gì?"

"Nếu khát khao nghiên cứu, cô lẽ cậu sẽ ganh tị với mình thật. Nhưng

cậu không cần, đúng chứ? Cậu nói mình có tất cả những gì cậu không có,
vậy thứ cậu có là gì? Đừng nói cái gì cũng không có! Là người trắng tay!
Không, không đúng, người cho rằng bản thân chẳng có gì hết không thể
cười đùa, cũng không thể từ tốn nói chuyện như cậu được. Nếu muốn kiểm
soát hoàn toàn cảm xúc để không ảnh hưởng đến hành vi, cần phải trải qua
luyện tập đặc biệt, nhưng cậu chưa từng được huấn luyện như vậy, nhi,?
Mình biết cậu không phải là người xử sự theo cảm tính, nhưng cũng không
cho rằng cậu có thể kiểm soát 100% cảm xúc của bản thân. Cậu có thể
niềm nở trò chuyện với mình, đó là vì tinh thần cậu đang thư thái."

"Safu, những điều cậu nói chỉ là lý thuyết suông trên sách vở, tình cảm

của con người vốn phức tạp, cũng không phải chuột bạch trong phòng thí
nghiệm, mình không cho rằng mối quan hệ giữa xúc cảm và hành vi lại
được giải thích rõ ràng và đơn giản như vậy. Nếu cứ tin rằng khoa học có
thể lý giải mọi điều về con người thì thật ngạo mạn."

Safu nhún vai, tỏ vẻ không đồng ý. Trạm xe đã ở phía trước.

"Mình không biết là cậu muốn làm nhà văn đấy."

"Safu!"

"Nếu vậy mình sẽ dùng ngôn từ kiểu văn học để diễn đạt. Tinh thần

thư thái... cũng chính là hy vọng, hoặc mơ ước. Cậu đã có những điều này,
nên không cần ganh tị với mình. Shion, cậu hy vọng điều gì thế?"

"Hy vọng..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.