NO.6 TẬP 4 - Trang 103

mà đã được như thế. Ôi, quãng thời gian dài cho tới ngày hôm nay giống
như một giấc mơ vậy. Đến mức này rồi thì chỉ còn một chút nữa thôi. Một
chút nữa..."

Người ta nói giữa thiên tài và kẻ điên là một giới mong manh. Quả

nhiên là đúng.

Thị trưởng rời mắt khỏi người đang vừa lẩm bẩm một mình vừa đi đi

lại lại, nhìn sang Phòng thí nghiệm số 1 ở bên kia bức tường. Có lẽ nó nên
được đặt tên là phòng hành quyết.

Thi thể đã biến mất, được đưa tới phòng giải phẫu, ghế cũng tự động

thu hồi. Căn phòng biến thành một khoảng không trống trải, chẳng còn dấu
vết nào của sự chết chốc. Không còn gì ngoài một không gian trống vắng.

"Không được, mình không được quá vui mừng. Có thể kiểm soát hoàn

toàn quá trình mọc cánh không có nghĩa là đã giải quyết hết mọi vấn đề.
Đương nhiên rồi. Vẫn còn một vấn đề lớn nữa. Chuyện đó tính sao bây
giờ... Fennec!"

Người áo trắng gọi biệt danh của thị trưởng bằng giọng cao vút đầy

phấn khích. Cảm giác chán ghét bỗng biến thành mũi kim đâm vào người
thị trưởng.

"Chuyện gì?"

"Tôi muốn thêm người."

"Để làm mẫu vật?"

"Mẫu vật cũng cần thêm."

"Chủng loại thế nào, số lượng bao nhiêu?"

"Lần này tôi không cần chọn loại, thay vào đó cần số lượng hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.