NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 215

Haruhi chạy vào trong phòng.

"Kyon! Có thứ gì nè!"

Haruhi suýt chút nữa là nhảy vào người tôi.

"Cái gì thế? Nó lớn quá! Nó có phải là quái vật không? Hình như đây

không phải là ảo giác."

Haruhi có vẻ như rất thích thú. Cái tâm trạng khó chịu, thất vọng của

cô ấy dường như đã biến mất. Ngay lúc này, đôi mắt của Haruhi sáng lên
hăng hái, không chút sợ hãi vật đứng trước mặt mình.

"Cậu có nghĩ đây là sinh vật ngoài hành tinh không? Hay đây là siêu

vũ khí được chế tạo từ thời xa xưa nay đã tỉnh dậy sau giấc ngủ dài? Đây có
phải là lí do chúng ta không thể ra khỏi trường không?"

Bức tường màu xanh chuyển động. Hình ảnh những tòa nhà sụp đổ

dưới tay của tên khổng lồ hiện lên trong đầu tôi. Tôi vội vàng nắm lấy tay
của Haruhi và chạy ra khỏi phòng.

"Chờ đã! Cậu đang làm gì vậy!?"

Trong khi chúng tôi chạy nhanh ra ngoài đến nỗi gần như té xuống

đất, một cơn chấn động dữ dội xuyên qua trong không khí. Tôi đẩy Haruhi
xuống dưới đất và lấy thân mình che chắn cho cô ấy. Dãy phòng câu lạc bộ
run lên bần bật. Âm thanh của một vật thể chuyển động nặng nề truyền
thẳng vào tai tôi. Từ đây, tôi biết rằng mục tiêu của tên khổng lồ không
phải chỗ này, mà chính là dãy phòng học đối diện.

Haruhi sửng sốt đến nỗi nói không nên lời, miệng mở to như những

con cá vàng. Tôi tóm lấy Haruhi và bắt đầu chạy. Thật lạ, Haruhi nghe lời
tôi rồi cũng bắt đầu chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.