NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 216

Tay tôi ướt đẫm mồ hôi. Haruhi cũng vậy.

Khu phòng câu lạc bộ cũ kĩ đầy bụi bặm. Tôi dùng tất cả sức lực của

mình kéo Haruhi đến cầu thang. Chúng tôi có thể nghe thấy tên khổng lồ
đang phá hủy thêm vài thứ nữa. Tôi chạy xuống cầu thang, cảm thấy hơi
nóng từ lòng bàn tay của Haruhi. Sau khi băng qua sân trường, chúng tôi
chạy đến đoạn đường dốc và hướng đến sân điền kinh. Tôi liếc nhìn nhanh
Haruhi. Tôi không biết tôi có nhầm lẫn hay không, nhưng trông cô ấy khá
vui vẻ. Cô ấy trông giống như một đứa trẻ thức dậy sau đêm Giáng sinh và
thấy rằng mọi món quà nó đã mong chờ từ lâu đang nằm trên giường.

Sau khi chạy xa ra khỏi các tòa nhà, chúng tôi quay lại, nhìn lên trên.

Tên khổng lồ này cũng to lớn như tên khổng lồ mà Koizumi cho tôi xem
trước đây, ngang bằng một tòa nhà cao tầng.

Tên khổng lồ vẫy nhẹ và khu lớp học sụp đổ nhanh chóng. Những

miếng bê tông rớt xuống và vỡ vụn ra theo mọi hướng cùng với một tiếng
ồn đinh tai.

Chúng tôi chạy như điên đến giữa sân điền kinh rồi dừng lại. Một vật

khổng lồ màu xanh xuất hiện trong màn đêm đen thẳm.

Nếu cậu muốn chụp hình, thì hãy chụp cái khung cảnh này đi, chứ

không phải hình của Chủ tịch nhóm Tin học sờ soạng ngực của Asahina, và
chắc chắn cũng không phải hình Asahina mặc các thứ trang phục kì lạ.
Trang web cần những hình ảnh mà chúng ta đang thấy!

Trong khi tôi đang suy nghĩ, Haruhi nói.

"Cậu có nghĩ nó sẽ tấn công chúng ta không? Tôi không nghĩ nó có ý

xấu đâu, cậu có nghĩ thế không?"

"Chả biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.