NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 134

Vân biết, nếu là cô gái kia hỏi, chắc mình sẽ coi như tai điếc!

- Là em gái ạ. Cô ấy hơi nghịch ngợm. Chắc chị đã đoán ra hồi nhỏ em

phải khốn khổ ra sao rồi!

Tố Vân thấy vui vui, nói: “Hình như cậu đã tìm từ điển, từ điển chỉ ghi

qua loa thôi. Cậu muốn đọc kỹ về nghệ thuật gốm sứ Nhật Bản thì có thể tìm
các nguyên tác của Nhật, cậu có biết tiếng Nhật không? Tôi có thể tìm giúp
cậu một lô báo chí, thông tin… nhưng cậu phải nhờ phiên dịch. Nếu cậu thật
sự mong muốn, tôi có thể giúp cậu nối mạng với một số thư viện của Nhật,
sẽ có các nội dung giao lưu quốc tế và các dịch vụ công cộng nữa…”.

Quan Kiện nghệt ra. Anh nghĩ đây là lần đầu trong đời mình sẽ có riêng

một phiên dịch.

* * *

Không chỉ riêng Diêu Tố Vân nhìn Kiện và San thì thầm. Ba Du Sinh

cũng đang ẩn đằng sau một giá sách lớn quan sát đôi nam nữ. Trông vẻ thân
thiết của hai người đủ thấy họ rất đẹp đôi. Thật dễ hiểu khi nghe nói họ quen
nhau từ bé và là đôi bạn thân.

Cho đến khi Hoàng Thi Di xuất hiện.

Nếu Kiện đúng là hung thủ, thì là vì điều này ư? Nhưng tại sao còn

phải giết Chử Văn Quang?

Tại sao Thi Di lại vừa khéo là con của Hoàng Quán Hùng? Trực giác

mách bảo anh phải liên hệ hai vụ án này với nhau, nhưng nếu chỉ là ngẫu
nhiên, và đó là hai vụ hoàn toàn tách biệt thì sao?

Tạm thời vẫn chưa thể loại trừ khả năng Quan Kiện là nghi phạm. Một

khi chưa có chứng cứ thì không thể loại trừ bất cứ ai liên quan, kể cả Âu
Dương San.

Có lẽ, giết người không phải xuất phát từ thâm tâm Quan Kiện. Phải

hiểu rằng những người có khả năng đặc biệt thường bỏ qua “ý thức”, còn
“vô thức” thì lại vượt lên. Liệu vô thức của Quan Kiện có “độc bộ giang hồ”
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.