NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 213

chịu đựng, thì ngay anh chàng luôn ngang ngạnh Toyokawa Takesi kia cũng
phải tái mặt.

Người phụ nữ này là ai vậy?

Nếu dần dần càng nhìn rõ hơn, tức là cái chết của người ấy sẽ càng đến

gần, sắp nguy đến nơi rồi. Khi nhìn rõ mặt, thì cũng là khi tim người ấy
ngừng đập.

Nhưng, vẫn không nhìn rõ. Đã thế thì mình tội gì cứ phải xúc động băn

khoăn?

Quan Kiện hơi do dự, rồi đưa tay sờ lên mặt người phụ nữ ấy.

Người ấy bỗng mở mắt. Anh lại nhìn thấy ánh mắt quen thuộc đầy phẫn

nộ và ai oán.

Điều khiến anh kinh hãi hơn là, trên tay anh bỗng có một vật, anh đưa

tay lên để nhìn cho rõ nhưng chỉ thấy một tia sáng lóe lên dưới ánh đèn chói
chang.

* * *

Quan Kiện bỗng tỉnh giấc mơ, mồ hôi đầm đìa khắp người.

Anh vội cầm di động lên xem giờ, mới là 3 giờ 50 phút, sáng sớm đầu

mùa đông. Hai bạn cùng phòng ký túc xá hôm nay đều đi trực ca đêm, trong
phòng lặng ngắt, tối om, chỉ có đốm sáng yếu ớt nhấp nháy của đèn báo
(trên nó có hình “Siêu thám tử Conan” đầu tóc bù xù đang chạy) gắn ở máy
tính xách tay.

Chuông reo rất lâu mới thấy giọng uể oải của Âu Dương San truyền

đến: “Ôi, mặt trời mọc đằng tây à? Mặt trời còn chưa mọc, mà anh đã đánh
thức em dậy? Sao thế?”.

- Không, không… anh định hỏi thăm… em có ổn không?

- Thì ra là đến đêm anh mới nhớ ra em chứ gì? – San liều tán bừa xem

sao.

- Em vẫn ổn thì tốt rồi. Mai chúng ta nói chuyện vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.