NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 214

Kiện tắt máy. Anh biết, ngày mai San sẽ “giở ngón” để tỏ vẻ lạnh nhạt

với anh. Anh lại gọi cho Yasuzaki Satiko.

- Sao thế Quan Kiện? Xảy ra chuyện gì à? – Satiko cũng vừa choàng

tỉnh.

- Không có gì. Anh chỉ hỏi, có phải em vẫn ổn mọi bề không?

Bất kỳ ai thấy mình đang thế này sẽ cho là mình điên rồi!

- Đã có chuyện gì thế? “Bọn họ” lại đến à?

- Em có nhớ thí nghiệm đêm nay không, anh lại thấy cái giường sắt,

nhưng không nhìn rõ là ai? Vừa rồi anh lại nằm mơ đi vào hành lang, hai
bên có các căn phòng, lại thấy người nằm trên giường sắt; nhưng không hiểu
sao lần này anh lại xác định được là một phụ nữ vì “bọn họ” đã mách bảo
anh như thế. Nhưng vẫn không nhìn rõ mặt, vì anh lo cho em và mấy
người… nên gọi điện hỏi xem sao. – Quan Kiện ngồi dậy rồi đến ngồi bên
bàn.

- Thế ư? Vậy có cần báo cảnh sát không?

- Nếu báo, thì nên nói thế nào? Anh chẳng nhìn rõ là ai… Này, khoan

đã.

- Gì cơ?

Satiko chờ. Nhưng chỉ nghe thấy tiếng thở gấp gáp của Quan Kiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.