NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 277

Thạch Tài bỗng kêu lên: “Cái đài màu trắng, trông như đá bạch ngọc

hoặc đá cẩm thạch, bề mặt khá to… chứ không phải là cái giá sắt như hiện
nay! Tức là, họ đã dỡ bỏ cái đài bằng đá rồi thay bằng cái đài bằng sắt… Ý
của anh và của cô là ông ngoại tôi năm xưa khỏe mạnh đã bị đưa đến đây
làm việc tu sửa nhà cửa cho cái công ty này phải không?”.

- Rất có thể là như vậy. – Satiko bỗng im lặng, thở dài.

Cả ba người đều có cảm giác những con người lao khổ ngày ấy đã lành

ít dữ nhiều.

Satiko nói: “Anh Kiện… đừng buồn nhé, khi mượn đọc tài liệu ở

Phòng hồ sơ, tôi cũng nhìn thấy tên của Thi Di trong sổ mượn đọc”.

Im lặng.

Không rõ Thi Di còn cách sự thật bao xa?

Quan Kiện nói: “Cảm ơn anh Thạch Tài đã cho chúng tôi biết cái chi

tiết quan trọng về ông ngoại của anh. Chúng tôi ít ra cũng hiểu rằng khu nhà
Trung tâm nghiên cứu này có một quãng lịch sử không hề đơn giản. Chắc
hẳn công ty Đại Đông Á ấy đến đây tu sửa đại quy mô như thế không thể chỉ
đơn giản là cải tạo cái đài bằng đá… Muốn lần ra điều bí ẩn, thì phải bắt đầu
từ chính khu nhà này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.