NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 85

13

S

ắp đến nửa đêm. Quan Kiện đã đến khu nhà giải phẫu sớm. Anh đã nhận

lời tham gia thí nghiệm với một điều kiện: cuộc thí nghiệm thứ nhất phải
làm ở nơi Thi Di bị hại. Phía trước khu nhà giải phẫu đã bị giăng một sợi vải
màu vàng cảnh báo. Mấy chục năm qua cửa không khóa thì nay một chiếc
khóa đã treo ở cửa.

Ông Yamashita Yuuzi và Kikuchi Yuji đã đứng chờ anh dưới bóng tối

của mái vòm nhô ra, trông cứ như hai con quỷ Vô Thường

[16]

một cao một

thấp. Nhìn thấy anh, họ cùng bước ra từ bóng tối. Trong màn đêm, sắc mặt
ông Yamashita Yuuzi ẩn chứa một nỗi bồn chồn không dễ nhận ra. Thấy
Quan Kiện đến, vẻ bồn chồn của ông càng hiện ra rõ rệt, vẫn còn ngó
nghiêng ra phía xa xa. Quan Kiện bước đến, chào hỏi ngắn gọn.

Yamashita Yuuzi nói: “Người phiên dịch chúng tôi bố trí cho anh, lẽ ra

phải đến sớm năm phút để gặp anh. Bây giờ đã đến giờ chính thức làm việc,
chúng tôi nhẫn nại chờ đợi chỉ có thể có giới hạn… Tất nhiên, anh Kiện là
ngoại lệ vì chúng tôi không thuê anh làm việc theo chế độ cả ngày. Chúng
tôi không muốn anh bị lỡ việc học tập, và cũng không muốn để cho nhà
trường để mắt đến chuyện này…”. Ông Yamashita Yuuzi có ý nói rằng anh
phải giữ bí mật.

Quan Kiện nói: “Được!”. Anh biết, gần đây ở trường cả ngày anh chỉ

nói vài câu, mấy cậu bạn thân hiểu rằng anh đang buồn phiền hẫng hụt, nên
cũng ít hỏi han; cho nên, giữ bí mật thì dễ thôi.

Yamashita Yuuzi lại nói: “Giáo sư Nhiệm và tiến sĩ Chiba Ichinose

đang đi chuyển thiết bị, chắc cũng sắp đến”. Quan Kiện hờ hững nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.