NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 86

quanh, anh bỗng sững sờ.

Một con đom đóm đang bay quanh ba người.

Lại là con đom đóm!

Và còn có một đôi mắt phẫn nộ đang chập chờn ẩn hiện ở phía trước.

Chẳng lẽ mình chưa vào nhà giải phẫu đã nhìn thấy Thi Di?

Ở phía không xa, bóng Thi Di thoáng hiện lên trong lùm cây. Anh còn

nhìn rõ mái tóc đen của nàng và chiếc áo khoác da màu đen mà nàng thường
mặc.

“Thi Di!”, anh bất giác kêu lên.

Nhưng lập tức cảm thấy hối hận.

Ông Yamashita Yuuzi khẽ nói: “Anh quá nhớ nhung… nên đã nhìn

nhầm rồi. Đó là cô phiên dịch của anh. Cô ấy đã đến!”.

Quan Kiện bước lên nhìn, anh thầm trách mình.

Cô gái nhanh nhẹn bước ra khỏi lùm cây, hơi cúi người nói với ông

Yamashita Yuuzi: “Thực ra tôi đã đến từ sớm, vừa đi quanh một vòng xem
ngắm khu nhà nổi tiếng này, mong ông không cho rằng tôi đã đến muộn”.

Quan Kiện lắc lắc đầu, không dám tin ở mắt mình nữa: cô gái mà anh

đã “ngẫu nhiên” gặp lúc ban ngày, bây giờ được ông Yamashita Yuuzi bố trí
làm phiên dịch kiêm “trợ thủ” cho anh.

Tại sao cô ta ăn mặc rất giống Thi Di? Ngay chiếc áo khoác da cũng y

hệt?

Kikuchi Yuji nghiêm khắc nói mấy câu gì đó, cô gái “vâng” và hơi cúi

đầu, rồi cô nói với Quan Kiện: “Anh Kikuchi Yuji trách rằng cả ngày chẳng
thấy bóng tôi đâu, bây giờ thì lại đến muộn…”. Việc phiên dịch lập tức bắt
đầu.

Ông Yamashita Yuuzi thì “e hèm”. Quan Kiện nói: “Cô cứ nói với anh

ta rằng cô rất tận tụy, sáng nay đã gặp tôi, rồi cùng tôi đến Đại học Y Giang
Kinh…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.