NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 232

thói quen của em hồi ấy cậu ta cũng vẽ giống như in.

“Vẽ khá thật đấy, đây là Igarashi à?” Anh nói.

“À, đúng đấy, chính là cô ấy. Còn nữa đó, cậu muốn xem không?”

Cậu ta lật quyển vở, hình ảnh em lần lượt xuất hiện.

Em đang cười.

Em đang vênh mặt lên.

Em đang âu sầu.

“Tại sao lại vẽ Igarashi?” Anh hỏi Hippo.

“Thế còn phải nói à?” Hippo khoa trương áp tay vào ngực, chầm chậm

nói, “Vì tớ thích cô ấy.”

Nghe cậu ta nói vậy, trong lòng anh bỗng đau nhói lên. Nói thế nào nhỉ?

Kiểu như lời tỏ tình của mình mà lại được thốt ra từ miệng cậu ta ấy. Mất
mặt quá, anh liền rời mắt khỏi cậu ta, cảm giác như mình vừa trúng bẫy, hơi
tưng tức.

Anh cố gắng không bộc lộ cảm xúc, làm bộ hờ hững nói: “Ra là thế,

chẳng trách trong tranh có thể cảm nhận được cả tình yêu của cậu.”

Anh nói với cậu ta một câu khách sáo kiểu mấy nhà bình luận hay nói, ít

nhiều cũng có chút châm chọc, nhưng Hippo lại chẳng nghĩ được sâu xa, ra
sức gật mạnh đầu.

“Thế đã… tỏ tình với cô ấy chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.