NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 170

“Vô cùng thanh thản.”
Anh gật đầu. “Nói tới vấn đề đó, cho em hay là thử nghiệm nhiều lần là

cần thiết và đã chứng minh sự thành công. Và tất nhiên, tôi sẽ sẵn lòng giúp
đỡ em bất cứ lúc nào em cảm thấy cần phải xả hết một trong những cảm
xúc quá mạnh mẽ của mình lần nữa.”

“Anh thật hào phóng làm sao!”
“Tôi cũng nghĩ vậy đấy.”
Lời trêu chọc của Rafe khiến cô có ham muốn ôm anh. Thực tế, ý muốn

đó đã xuất hiện ngay từ lúc anh nở nụ cười đầu tiên. Cô quá hài lòng với
anh lúc này và cảm nhận rõ sự thân mật mà mình chưa bao giờ nếm trải với
bất kỳ người đàn ông nào khác trước đây. Tình bạn hay...? Không, cô sẽ
không nghĩ tới nó. Cô không muốn tìm hiểu sâu hơn những điều mình đang
cảm thấy về anh lúc này, khi mà sẽ chẳng có gì tiến triển. Cô phải đảm bảo
với anh về chuyện đó. Rằng anh không nhất thiết phải lo lắng vô ích về lợi
ích cô đã thu được từ những gì vừa xảy ra.

Cô thu ánh nhìn khỏi anh, thậm chí cảm thấy đỏ mặt trước chủ đề mình

sẽ đề cập tới. “Về những gì chúng ta đã làm, tôi không bị tổn hại gì hết, vì
thế, đừng có suy nghĩ gì khác về nó. Thật ra, dù có thể nào đi nữa, tôi cũng
sẽ không kết hôn với anh đâu. Tôi nhất định không để cha tôi được thỏa
mãn. Vì vậy, những gì xảy ra ở đây sẽ chỉ duy nhất hai chúng ta biết thôi.
Không ai cần biết về nó hết.”

Anh trao cho cô một ánh nhìn lạ lùng. “Cô khá... thanh cao đấy.”
“Không, không phải. Khá hận thù mới đúng, chỉ đơn giản là chẳng phải

với anh.”

“Tôi biết.” Anh bắt đầu cau mày.
Ophelia cố đoán xem anh đang nghĩ tới điều gì. “Thậm chí đừng nghĩ tới

việc thảo luận về mối quan hệ của tôi với cha tôi hoặc điều gì đó liên quan,
hay bất kỳ sự thù hằn nào từ phía tôi vì nó. Những gì diễn ra giữa anh và tôi
chỉ thế này thôi còn lại không phải mối quan tâm của anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.