NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 216

“Sớm thế ư? Cậu ít nhất phải thăm thú thứ gì đó ở London trước khi vội

vàng trở lại vùng quê chứ. Để tôi dẫn cậu vào thị trấn đêm nay. Trong
chừng mực nào đó, đấy là một đám tang trong vài ngày cuối cùng của cuộc
đời độc thân đấy.”

Duncan cười phá lên. “Đó là lễ kỷ niệm, anh bạn, không phải một đám

tang. Tôi không nghĩ lại có người đàn ông nào háo hức hơn tôi để được đưa
người mình yêu đến bệ thờ đâu. Họ khiến tôi phải đợi những ba tuần chết
tiệt. Nhưng không, tôi sẽ chẳng ra ngoài mà không có người mình yêu đi
cùng.”

Raphael thở dài. “Tôi cho rằng mình có thể tìm vài bữa tiệc hoặc những

sự kiện khác, trò giải trí ít trác táng mà cô ấy cũng sẽ thích. Thật ra...” Anh
dừng lại để gọi người hầu mình đã cử đi sáng nay để nghe ngóng về gia
đình Reid. “Simon, cậu quay về chưa?”

Simon thò đầu ra từ một cánh cửa ở cuối sảnh. “Tôi về rồi, thưa ngài.”
“Cậu nghe ngóng được không?”
“Họ vẫn chưa có dự định gì vào tối nay.”
“Thế thì quay lại đó và thử lại lần nữa đi. Không có chuyện cô ấy sẽ để

một đêm trôi qua mà không tham dự một vài sự kiện đâu.”

“Ai cơ?”, Duncan hỏi.
“Ophelia... và cậu nợ tôi một trăm bảng”, Raphael nói thêm với một nụ

cười toe toét.

“Quỷ tha ma bắt”, Duncan bắt bẻ. “Việc đặt cược có hiệu lực khi cô ta

thay đổi, và tôi biết rất rõ là cô ta...”

“Đã thay đổi rồi”, Raphael cắt ngang. “Nhưng cậu không phải tin điều đó

đâu. Người của tôi là sẽ tìm ra nơi cô ấy tới đêm nay, và tôi sẽ đảm bảo để
chúng ta nhận được lời mời, cả các dì của Sabrina cũng thế.”

“Cậu đang nghiêm túc đấy chứ? Điều gì khiến cậu nghĩ rằng người phụ

nữ đanh đá đó có bất kỳ cách cư xử nào khác so với lúc trước vậy?”

“Bởi vì tôi chỉ vừa mới trải qua tuần trước ở bên cô ấy.”
“Bây giờ thì sao?”, Duncan đáp lại với vẻ hoài nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.