NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 298

thèm nói chuyện với anh. Thật dễ dàng hơn nhiều để chỉ đơn giản nói rằng
em không biết”.

Anh cuối cùng cũng từ bỏ việc tự hỏi Ophelia sắp sửa làm những gì và

chập tối hôm đó đã tự mình đi tìm câu trả lời. Anh đã thuê hẳn một đội ngũ
người hầu cho căn nhà anh mua cho cô. Anh cũng sắm sửa đầy đủ nội thất,
tất cả đều ở trong tình trạng tốt. Sau khi cho Ophelia biết anh đã mua cho
cô căn nhà này, Rafe không muốn cô phải mất công chờ đợi đồ đạc được
giao trước khi cô có thể dọn tới.

Anh sẽ không ngạc nhiên nếu cô sa thải những người hầu anh chọn cho

cô, để cô có thể thuê người do chính cô lựa chọn, nhưng cô không làm vậy.
Người quản gia trả lời khi nghe thấy tiếng gõ cửa, và người mở cửa cho
anh chính là người đi kèm mà anh cử đến.

“Cô ấy đâu rồi?”, anh hỏi ông Collins.
“Ai cơ, thưa ngài?”
“Tất nhiên là vợ tôi rồi”, Raphael vừa nói vừa đưa mũ lẫn áo choàng

ngoài của mình cho ông ấy. Anh nhớ lại lần cuối cùng cô bắt anh chờ đợi
và vẫn thấy thật thoải mái.

“Phu nhân Locke chưa hề đến sống ở đây”, ông Collins thông báo với

anh, rõ ràng khá bối rối khi truyền đạt thông tin đó.

Anh đã không ngờ tới đâu đó. “Đã gần một tuần kể từ khi tôi cho cô ấy

biết ngôi nhà này đã sẵn sàng để cô ấy dọn đến. Ít nhất cô ấy cũng chuyển
đồ đạc của mình tới rồi chứ?”

“Chúng tôi chưa nhìn thấy người phụ nữ nào tới cả.”
Raphael không hỏi câu nào nữa. Anh cầm lại áo choàng, quên mất mũ

của mình, và lên đường tới thẳng tư gia của nhà Reid trong giây lát. Khi tới
đó, anh được thông báo về nơi cô đến và biết cô đã rời đi từ hai ngày trước!
Và đó cũng là lúc anh hoảng sợ.

Những rắc rối cô gây ra trong gia đình anh có thể sẽ không ngừng tiếp

diễn... với anh. Và anh chẳng mất đến một phút để nhận ra rằng rõ ràng cô
đến Norford Hall với mục đích là làm gia đình anh quay sang chống lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.