NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 314

“Đừng”, Ophelia mạnh mẽ cắt ngang, và lập tức hối hận vì tông giọng

của mình.

Cô nhanh chóng kiểm soát cơn tức giận đang dâng cao. Cô nhận ra mình

có thể kiểm soát nó và cảm thấy tự hào vì đã làm được như vậy. Ngoài cha
cô, Mavis chính là người có thể đảm bảo khơi ra những gì tồi tệ nhất tồn tại
trong cô, nhưng cô cũng đã xoay xở để giữ cho cảm giác cay đắng tránh xa
mình.

Cô kết thúc bằng tông giọng bình tĩnh hơn nhiều, “Đừng nói những lời

gây tổn thương nữa”.

“Mình sẽ không...”
“Làm ơn đi, Mavis, mình không muốn tranh cãi nữa.”
“Mình cũng không muốn.”
Ophelia chỉ nhìn chằm chằm vào người bạn cũ của cô một cách đây hoài

nghi. Cô chẳng có cách nào có thể tin vào tuyên bố đó. “Suy cho cùng,
Mavis đã không trả được thù, ít nhất không nhiều như cô ấy đã hy vọng.
Tất cả những gì cô ấy từng làm ở Summers Glade là gây rắc rối cho
Ophelia, ít nhất đó là những gì cô nghĩ. Mavis không biết cô ấy đã khiến cô
tổn thương nhiều thế nào, hay đã làm cô khóc bao nhiêu vì nó. Và cô ấy sẽ
chẳng bao giờ biết.

“Qua vẻ mặt của cậu thì mình có thể nhận ra là cậu không tin mình, và

mình khó có thể đổ lỗi cho cậu vì điều đó.” Mavis thực sự có vẻ, và nhìn,
đầy tiếc nuối. “Mình đã hoàn toàn sai lầm khi ghét cậu như vậy. Mình cứ
đinh ninh cậu đã nói dối mình về chuyện của Lawrence. Mình biết trước
đây cậu lúc nào cũng nói dối. Đó chỉ là những điều nhỏ nhặt, vì vậy nó
chưa bao giờ khiến mình thấy phiền khi chúng ta là bạn. Mình chỉ đơn giản
lờ nó đi cho đến khi cậu cố gắng thuyết phục mình rằng Lawrence là một
gã khốn, và anh ta chỉ lợi dụng mình để tiếp cận cậu. Mình thực sự không
tin cậu, cậu biết đấy, thậm chí chỉ một chút. Và đó là lý do tại sao mình
ghét cậu nhiều đến vậy. Điều đó lúc nào cũng khiến mình khổ sở, bởi vì
mình thực sự không muốn ghét cậu, mình chỉ chẳng thể kìm nén nổi bản
thân mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.