NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 186

CHƯƠNG 27

“Thật là họa vô đơn chí

*

.” Michael O’Neil thốt ra câu này khi đi vào

văn phòng của Kathryn.

TJ Scanlon liếc nhìn người thanh tra rắn chắc đang ngồi xuống đối

diện bàn của cô, nói. “Tôi chẳng thể hiểu nổi câu đó. Có phải nó có nghĩa
là, ‘Chúng ta đang ở trong một vùng sa mạc, và trời thì không mưa nhưng
đôi khi có một trận mưa như trút nước và rồi chúng ta chết ngập trong cát
vì thực tế là chẳng có chỗ trú mưa nào?”’.

“Tôi không biết. Những gì tôi muốn nói là, công việc của tôi đang chất

đống lên rồi.”

“Vì mưa?” TJ hỏi.
“Một vụ giết người.”

“Ồ, xin lỗi.” TJ thường đi vào ranh giới mong manh giữa vui tính và

cợt nhả.

Kathryn hỏi, “Có phải vụ chủ trang trại mất tích không? Otto Grant?”

Cô đang nghĩ về khả năng tự sát, người đàn ông này quẫn trí về việc đất
của ông ta bị nhà nước thu mua. Cô không thể tưởng tượng những gì ông ta
đã trải qua, mất đi trang trại thuộc về gia đình mình suốt bao năm. Gần đây
cô và bọn trẻ có tới siêu thị Safeway và cô thấy những tờ giấy cỡ 22 X 28
xăng ti mét, màu vàng gây chú ý, trên có in hình ông Grant.

Bạn từng nhìn thấy người đàn ông này chưa?…

Michael lắc đầu. “Không, không, ý anh là cả một đống vụ án cùng lúc

ý.” Anh đưa cho Kathryn khoảng năm, sáu tấm ảnh hiện trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.