NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 250

“Suỵt.” Hắn dọa ông ta. Sau đó cầm chiếc túi tập thể dục của mình,

đóng cửa và khoá chốt.

Năm phút sau người đàn ông to béo khóc lóc, nằm ngửa, tay và chân

bị quấn băng dính.

“Làm ơn, đừng hại tôi. Tôi không… Anh muốn gì? Làm ơn đi mà,

không!”

Antioch tập trung và nhanh chóng có câu trả lời. Stanley Prescott dĩ

nhiên không phải là một tên khủng bố. Ông ta là một người theo đạo Cơ
đốc. Một cuốn Kinh thánh hay được đọc thường xuyên đặt cạnh một chiếc
ghế bành hay được ngồi. Nghề chính là một người pha chế. Nhưng công
việc phụ của ông ta là - như ông ta hẳn đã nói - một người yêu nước.

Sau khi bị mơn trớn bởi nòng khẩu súng Glock của Antioch, ông ta

thừa nhận đã đăng những tấm hình và tự nhân danh thánh Allah, hay bất cứ
thứ gì ghi trong đoạn băng, để khơi dậy tinh thần chống Hồi giáo trong
nước. Ông ta thật điên phải không? Antioch thầm nghĩ. Tất cả những ai có
chút xíu thông minh sẽ nhìn ra được kế hoạch này. Còn nhũng người tin
vào những tuyên bố đó thì sao? Thì đó chính là nhóm người mà không ai
cần phải biến đổi.

Ngu dốt trên mọi mặt trận. Không phải chỉ vì hắn đã chọn sai người để

gây chú ý.

Nhưng, dĩ nhiên, Stanley Prescott cũng có con Quỷ của chính mình:

nhu cầu giúp đất nước của ông ta an toàn và thoát… khỏi những ai không
phải là người Mỹ. Đó là chuẩn người Mỹ theo đạo Cơ đốc. Đó là chuẩn
người Mỹ da trắng theo đạo Cơ đốc. Những gì mà ông ta không biết chính
là cần phải đối xử với con Quỷ như một con thú mới chỉ bị thuần hóa một
phần. Bạn không thể ngu ngốc: Nó sẽ giết chính người chủ nhanh như bất
cứ ai.

“Nói cho tôi biết mật khẩu máy tính của ông.”

Người đàn ông đó ngay lập tức nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.