NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 248

CHƯƠNG 38

Sau khi robot tự động gửi thông báo về đoạn băng đêm qua, Antioch

March đã kêu gọi một vài sự giúp đỡ để tìm ra địa chỉ của người đăng.
Người đó ở Tustin, một vùng ngoại ô êm đềm, khó tả ở trung tâm của Quận
Cam. Giờ hắn đang lái xe qua rất nhiều nhà hàng, cửa hiệu, trung tâm mua
sắm và những ngôi nhà giản dị.

Hắn tìm thấy căn hộ của Ahmed trong một khu dân cư yên bình. Hắn

đỗ chiếc Chevy Malibu cách đó bốn dãy nhà, trước mặt tiền một cửa hàng
trống không. Không có camera an ninh để ghi lại biến số xe hay hình ảnh
của hắn, dù hiện tại khó ai có thể nhận ra hắn. Chiếc áo khoác màu xám tro
của công nhân khá dày để mặc trong kiểu thời tiết nắng nóng của miền
Nam Cali này, và cả người hắn đang đổ mồ hôi, cũng như đầu hắn dưới
chiếc mũ bóng chày vậy. Nhưng không thể nào khác được. Hắn đã quen
chịu đựng sự không thoải mái về mặt thể chất trong công việc rồi. Con Quỷ
luôn muốn bạn thể hiện khả năng của mình.

Thứ đặc biệt khó chịu là đôi găng tay vải màu da người.
Nhất là hắn cũng thấy bực bội vì phải thực hiện chuyến đi này. Hắn

mong sớm được quay lại Monterey. Hắn không muốn trì hoãn thi hành bản
án với Kathryn Dance thêm nữa.

Nhưng khi chuyên môn của bạn là cái chết thì bạn cần sẵn sàng làm

những gì cần thiết để bảo vệ bản thân. Hãy kiên nhẫn, hắn nói với con Quỷ.
Chúng ta sẽ sớm quay trở lại với Kathryn dấu yêu mà thôi.

Hắn ấn vào công tắc tắt động cơ, bước ra ngoài và đeo vào cặp kính

gọng đen với mắt kính giả. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.