NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 246

Mặc dù thời tiết làm giảm số người đi vào công viên, nhưng hắn bắt

gặp một nhóm người - đa số là những thanh niên trẻ, khỏe, thích cuộc sống
ngoài trời và thích leo núi. Những chiếc mũ bảo hiểm, dây thừng và những
chiếc ba lô đã cũ sờn. Một chàng trai trẻ đã đứng xa sang một bên, nhìn
xuống nước. Có ai đó gọi tên cậu ta.

Todd…

Tóc vàng, cắt ngắn và trông cơ bắp, trạc tuổi hắn. Khuôn mặt gầy,

nhưng điển trai. Đôi mắt có lẽ trông tự tin bất cứ lúc nào, trừ hôm nay.
Những người bạn đi cùng đã đi trước, Todd giờ chỉ còn có một mình.

Và rồi Antioch tiến lại.
Nghe này, Todd, tôi biết đây là một bước nhảy vọt. Tôi biết cậu sợ.

Nhưng cố lên, đừng lo lắng. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Nếu cậu không bao giờ thử
thì cậu sẽ không bao giờ biết, đúng không?

Tôi thấy cậu có một con Quỷ của chính cậu cần xóa đi.
Cố lên… Gần thêm chút nữa, gan hơn đi.
Tiếp tục đi, Todd. Tiến lên nào.

Phải, phải, đúng rồi…
Antioch mỉm cười nhớ lại ký ức đó. Nó vừa giống như từ một cuộc

đời khác vừa chân thực như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua vậy.

Hắn vươn vai. Được rồi. Tới giờ làm việc rồi. Hắn tắm rửa và mặc

quần áo. Hắn nhìn vào gương và mặt hắn trở nên gượng gạo. Mái tóc vàng
trông thật kỳ lạ.

Hắn pha cà phê bằng chiếc máy rẻ tiền trên bàn và cho thêm kem bột.

Nhà nghỉ này có phục vụ bữa sáng, nhưng hắn chắc chắn sẽ không đi tới
phòng ăn chung, nơi hắn có thể sẽ bị nhận ra. Trong phần mô tả về người
đàn ông “được cho là” gây ra thảm kịch ở Solitude Creek không có thông
tin về nhận dạng khuôn mặt. Nhưng hắn nghĩ tốt nhất nên cảnh giác. Hắn
nhấm nháp ly bia cay nồng và mở ti vi lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.