NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 285

Chiếc xe khởi động và họ đang lái xe, nhưng cứ dừng rồi lại đi; đường

ra hẳn là dài, dĩ nhiên rồi. Đài radio trên xe đang bật nhưng hắn không nghe
được gì nhiều. Trời ạ, nóng. Hắn hy vọng mình không ngất đi trước khi gia
đình này tới được địa điểm của họ.

Cuộc nói chuyện dài hơn. Hắn có thể phân biệt giọng của phụ nữ,

nhưng không phải giọng đàn ông. Có lẽ là do khẩu âm.

“Cảnh sát kìa. Có một rào chắn.”
Người đàn ông lẩm bẩm điều gì đó một cách tức giận. Có thể về sự trì

hoãn, ách tắc giao thông.

Antioch gạt mồ hôi trên mắt và nắm chặt khẩu súng.

Chiếc xe rít lên khi tới một điểm dừng.
Hắn có thể nghe thấy một giọng nói không rõ ràng từ bên ngoài, hỏi

vài câu. Giọng một phụ nữ. Đó có phải là giọng của Kathryn Dance không?

Không, đây là những cảnh sát theo tuyến. Không phải Nhà chiến lược

Tài ba, người phụ nữ nhất quyết bắt hắn… và con Quỷ trong hắn.

Gạt mồ hôi.
Im lặng.
Kiểm tra cốp xe ư? Bắn tên cớm, cướp lấy chiếc xe rồi lái đi như điên.

Không có lựa chọn.
Tiếng những bước chân.
Nhưng chiếc xe lại bắt đầu đi tiếp. Tiếng đài radio được mở to hơn.

Tiếng cậu bé kêu đói. Người đàn ông - chắc là bố - lầm bẩm gì đó khó hiểu.
Người mẹ nói, “Ở khách sạn.”

Sau bốn mươi phút họ quẹo vài lần rồi dừng hẳn. Tiếng đài radio được

tắt đi và chiếc xe được gạt cần đỗ. Các cánh cửa mở ra rồi đóng lại.

Người phục vụ khách sạn nhận chiếc xe và mất chừng năm phút lái nó

lên một loạt các con dốc. Sau đó đỗ xe. Đóng cửa, khóa lại rồi rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.