NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 341

CHƯƠNG 57

Tình huống Kathryn Dance.
Đó là cách mà Jon Boling nghĩ về nó. Cụm từ này có thể mang một

hàm ý tiêu cực nhưng anh không có ý như thế. Jon, một sản phẩm của học
viện công nghệ và kiếm sống trong thế giới của những chiếc máy tính, luôn
luôn phân tích mọi chuyện như một lẽ tự nhiên.

Ngày Chủ nhật buồn tẻ này anh sẽ đạp xe xuống Ocean Avenue ở

Carmel, tổ hợp mua sắm chính, trong khi cộng sự Lily của anh ở trường đại
học sẽ xử lý chiếc máy tính của Stanley Prescott và chiếc điện thoại của tên
sát nhân. Anh không có gì để làm cho tới khi cô ấy hoàn thành, vậy nên anh
đã đi xe đạp. Ngoài ra, anh có một chuyện cần phải xử lý.

Anh không quan tâm nhiều tói phong cảnh, mà nghĩ nhiều tới bản chất

của Tình huống Kathryn Dance.

Đúng, anh yêu cô. Không nghi ngờ gì về điều đó. Sự giằng xé trong

tâm can anh khi nhìn thấy cô. Anh có thể, luôn luôn, nhớ về mùi hương trên
mái tóc cô khi họ nằm cạnh nhau. Anh có thể nhìn thấy sự long lanh trong
đôi mắt xanh của cô, nghe được tiếng cười thoải mái của cô. Họ chia sẻ hết
với đối phương, không hề do dự khi nói về những tổn thương của bản thân.
Anh nhớ mình đồng cảm với nỗi đau của cô khi điều tồi tệ nhất - đối vói cô
- xảy ra: khi cô không bắt được hung thủ. Anh sẽ vòng tay ôm cô vào
những lúc như thế và cô sẽ thấy thoải mái. Không phải hoàn toàn. Nhưng
đã tới một mức độ nào đó. Đó là tình yêu.

Anh tiếp tục đạp xe xuống dốc. Đừng có làm tao thất vọng ở đây, anh

nghĩ về những cái phanh xe. Nó là một con dốc dài lao thẳng xuống chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.