NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 342

những tảng đá và những người đi lại ở bãi biển. Anh dừng lại ở một điểm
giao nhau, rồi đi tiếp.

Và bọn trẻ, anh cũng yêu quý chúng. Wes và Maggie… Anh luôn

muốn trở thành một người cha, nhưng điều đó đã không thành. Không có
cảm giác đen tối nào ở đây nhưng đó là một khoảng cách mà anh quyết tâm
lấp đầy và lấp đầy một cách nhanh chóng. Boling thừa nhận rằng mình
không có tố chất của một phụ huynh nhưng anh sẽ cố hết sức. Và anh có
thể nhìn thấy rằng những nỗ lực của mình đã được đền đáp. Vào lần đầu
tiên anh gặp Kathryn, bọn trẻ đầy tâm trạng, thỉnh thoảng lại chán nản,
Maggie đã thế và Wes còn tệ hơn. Suy cho cùng, chúng không được ở cùng
với cha nhiều. Đôi khi, chúng vẫn ủ rũ hay tỏ thái độ.

Nhưng đó chẳng phải là cuộc sống ư? Thiếu niên và người lớn.
Vì thế, một sự thoải mái đầy tình tứ với Kathryn, một mối quan hệ tốt

với bọn trẻ… và thậm chí bà Edie Dance đáng sợ cũng quý anh - vừa đủ.
Ông Stuart và Jon đã trở thành bạn chí cốt, dĩ nhiên.

Nhưng có điều gì đó không đúng cho lắm. Vì thế, dùng từ “tình

huống.”

Những vấn đề đưa ra cần sự xem xét. Lập công thức. Điều chỉnh. Giải

pháp.

Jon hầu như không biết về ngôn ngữ cơ thể nhưng anh học được kha

khá từ Kathryn để nhận biết sự căng thẳng. Và khi nào thì nó thể hiện rõ
nhất? Không phải là lúc cô vướng vào một vụ án. Không phải khi một trong
những đứa trẻ bị ốm. Mà là khi cô ở cùng Jon và Michael trong cùng một
phòng.

Mã vi tính, ngôn ngữ mà Jon thông thạo nhất, được viết theo những

quy luật logic. Những thông số rõ ràng và không cho phép một ký tự nào
được sai. Anh ước mình có thể viết ra một chương trình về Tình huống
Kathryn Dance, nén nó và có câu trả lời hiển thị trên một màn hình trước
mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.