NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 388

CHƯƠNG 67

Một lần nữa tại trụ sở CBI.
Kathryn đẩy cửa đi vào phòng vệ sinh để rửa vết thương trên mặt

nhưng cô thấy nó chỉ là một vết xước nhỏ. Sẽ để lại một vết bầm tím.
Không sao cả.

Cô rẽ vào góc của Cánh nhà của các quý cô. Hôm nay là cuối tuần,

văn phòng không được bố trí trợ lý. Cô đi qua chỗ của Maryellen Kresbach
và đi vào phòng mình.

“Chào.” Jon Boling đang ngồi trên ghế đối diện bàn, mỉm cười.
“Jon!” Cô đi nhanh tới chỗ anh và vòng tay qua vai của anh, rồi nhìn

anh nhăn nhó như dự đoán. Cô dừng lại. “Anh sao rồi?.”

“Anh ổn. Một cách tương đối mà nói. Nhưng đau. Thực sự đau.” Mặt

anh bị bầm tím và có hai chỗ bị băng bó, trên má và cổ. Cổ tay được băng
bó bằng vải co giãn màu be.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Bị mất phanh trên đường Ocean.”

Con phố chính đi xuống bãi biển ở Carmel. Rất dốc.
“Không!”
“Chúng khá kỳ lạ, khi anh bắt đầu đạp, vì thế anh đi thêm khoảng nửa

dãy nhà từ cửa hàng… cửa hàng mà anh ở đó và dừng lại. Đó là lúc chúng
nổ. Cả hai bên má phanh.”

“Jon!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.