NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 435

Cô vẫn kiên trì một cách bình tĩnh, “Ông đang cố mua khối tài sản ở

nhánh sông Solitude ngoài Cao tốc số Một phía bắc, nhà và đất đai mà quán
bar đó nằm trên đúng không?.”

Ông ta chớp mắt. Đây có phải là lúc mà ông ta sẽ yêu cầu một luật sư?

“Sự thật là, tôi không, không.”
Cụm từ đầu tiên thường là một dấu hiệu nói dối. Giống như: “Tôi thề.”

Hoặc “Tôi sẽ không nói dối bạn.”

“Tốt thôi, nhưng luật sư của ông đã đề nghị một khoản cho đống tài

sản đó.”

Im lặng. Có thể sắp có một lời nói dối và ông ta đang cố đoán xem họ

đã biết được những gì. Hoặc ông ta tức giận.

“Có phải thế không? Tôi không biết gì về chuyện đó.”
“Ông đang phủ nhận việc Barrett Stone, luật sư của ông, đã nói

chuyện với Sam Cohen và đưa ra một đề nghị mua lại khu đó?”

Ngài Nghị sĩ thở dài. Và hạ thấp đầu. “Dĩ nhiên, cô đang điều tra về

vụ án khủng khiếp ở quán rượu.” Ông ta gật đầu. “Tôi nhớ ra cô rồi, Đặc vụ
Dance. Cô đã ở đó vào ngày tiếp theo.”

Michael nói, “Và ông quay lại vào một vài ngày sau đó để xem xét nơi

mà ông muốn mua lại.”

Ông ta gật đầu. “Anh đang nghĩ rằng tôi đã dàn xếp vụ tấn công này

để hạ thấp giá trị của quán rượu đó. À, và có lẽ cuộc tấn công thứ hai tại
Cannery Row là để che đậy động cơ cho cuộc tấn công đầu tiên. Làm cho
nó trông giống như kiểu do một tên tâm thần gây ra. Ồ, bệnh viện cũng vậy,
chắc chắn rồi.”

Ông ta đang nói với vẻ tự tin một cách kỳ lạ. Nhưng, ông ta còn định

nói gì nữa?

“Tôi có chứng cớ ngoại phạm cho một hoặc tất cả những vụ việc đó…

Ồ, nhưng tôi chắc là đó không phải những gì cô đang nghĩ. Không. Cô
đang nghĩ rằng tôi đã thuê tên tâm thần này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.