NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 5

có Twitter, YouTube và Vidster

*

. Tiếng lành đồn xa, cũng như sự nổi tiếng

và tài năng của nhiều nhóm hiện nay khiến sáu chàng trai ở Lizard Annie
miệt mài làm việc trước điện thoại cũng như trên sân khấu. Họ chưa phải là
nhóm O.A.R.

*

hay ban nhạc Linkin Park, nhưng với một chút may mắn, họ

sẽ nhanh chóng nổi tiếng.

Họ chắn chắn có sự cổ vũ của Michelle và Trish. Thực ra, nhóm nhạc

nam dễ thương này có lượng người hâm mộ là mẹ và con gái khá đông đảo,
cứ nhìn vào khung cảnh tối nay thì biết, xung quanh đầy những cặp phụ
huynh và con cái khác - những lời bài hát dâm dục nhất của nhóm cũng chỉ
được đánh giá ở mức PG

*

. Trong buổi diễn đêm nay, khán giả có độ tuổi từ

mười sáu tới bốn mươi, loanh quanh trong khoảng đó. Được rồi, Michelle
thừa nhận, có lẽ là hơn bốn mươi tuổi một chút.

Michelle để ý tới chiếc điện thoại Samsung mà con gái mình đang ôm

khư khư và nói, “Nhắn tin sau đi con. Không phải bây giờ.”

“Kìa mẹ.”
“Ai vậy?”

“Là bạn Cho ạ.”
Một bé gái ngoan ngoãn ở lớp âm nhạc của Trish.
“Hai phút thôi nhé.”

Quán đang đông dần. Solitude Creek là tòa nhà một tầng có tuổi đời

bốn mươi năm, có một sàn nhảy nhỏ hình chữ nhật làm bằng gỗ sồi ở trung
tâm, vây quanh nó là các bàn cao và ghế đẩu. Sân khấu cao khoảng một
mét nằm ở đầu phía bắc; đối diện là quầy bar. Nhà bếp nằm ở phía đông,
phục vụ đủ các loại món, qua đó bỏ hẳn giới hạn về độ tuổi: chỉ những nơi
phục vụ đồ uống có cồn mà có cung cấp đồ ăn là được phép cho trẻ em vào.
Có ba cửa thoát hiểm ở bức tường phía tây.

Trên tường ốp gỗ tối màu có treo những tấm áp-phích, cùng những

bức hình chụp trong buổi diễn, có cả chữ viết tay thật lẫn giả của các nhóm
từng trình diễn tại Nhạc hội nhạc Pop Monterey

*

huyền thoại diễn ra vào

tháng 6 năm 1967 như: Jefferson Airplane, Jimi Hendrix, Janis Joplin, Ravi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.