NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 106

Tuyên bố. Tao đã lên kế hoạch và thực hiện Vụ án Thế kỷ thật

hoàn hảo. Tao đã trở nên vĩ đại hơn John Wayne Gacy, Jeffrey
Dahmer, Juan Corona. Mọi thứ đều ổn cho tới khi thằng nhóc nhà giàu
buồn rầu khiến cho tao khó chịu.

Tuyên bố. Hãy nhìn tao thật gần. Nhìn cho kỹ vào. Hãy một lần

làm anh hùng trong đời đi xem nào. Hãy làm gì đó khác ngoài con số
không vừa đen vừa béo trên Con đường Tình yêu. Nhìn tao đi, được
chứ! Nhìn tao đi!

Người phụ nữ trả lại tiền lẻ cho Soneji. “Chúc ông Giáng sinh vui

vẻ.”

Soneji nhún vai. “Cũng chúc bà Giáng sinh vui vẻ,” hắn nói.
Khi lái xe xa dần những bóng đèn nhấp nháy của trạm thu phí,

Soneji tưởng tượng ra nữ cảnh sát với gương mặt nở nụ cười chúc-
một-ngày-vui-vẻ. Hắn hình dung cả một đất nước đầy những khuôn
mặt bóng bay
mỉm cười. Chuyện này cũng đang diễn ra.

Thực tế là mọi thứ đang trở nên tệ hại hơn cả Cuộc xâm lăng của

người nhân bản

*

. Soneji phát điên khi nghĩ về nó, việc mà hắn đang

cố gắng không làm. Đất nước của những cái đầu rỗng tuếch mỉm cười.
Hắn yêu Stephen King, với sự lập dị đặc trưng của ông, và ước rằng
King sẽ viết về tất cả những kẻ đần độn thích mỉm cười ở nước Mỹ
này. Hắn có thể hình dung ra lớp bìa chống bụi bọc bên ngoài tuyệt tác
của King - Những cái đầu bóng bay.

Bốn mươi phút sau, Soneji bẻ lái đưa chiếc Saab rời khỏi đường

413 chạy vào Crisfield, Maryland. Hắn tăng ga chạy theo con đường
đất đầy vết lún dẫn vào căn nhà nông trại. Đến lúc này tên bắt cóc phải
mỉm cười, phải cười to. Hắn đã hoàn toàn đánh lừa và chơi khăm được
bọn họ. Làm mọi chuyện lộn tùng phèo.

Cho tới giờ, họ không biết lối nào lên, lối nào xuống hay lối nào

đi ngang. Có phải hắn đã đẩy vụ việc Lindbergh lên đến đỉnh điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.