NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 114

“Bản thân cậu cũng là một tay tâm thần, anh bạn ạ.”
Tôi cầm lấy chiếc cặp chứa tiền chuộc. Rồi một mình leo lên

chiếc xe điện màu cam sáng. Nắm chặt lấy thanh nắm phía trên đầu,
tôi hướng về Vương quốc Thần kỳ, nơi tôi sẽ trao tiền để đổi lấy
Maggie Rose Dunne.

Bây giờ là mười hai giờ bốn mươi bốn phút trưa. Tôi đến sớm

sáu phút.

Chẳng ai chú ý đến tôi khi tôi di chuyển cùng dòng người chật cứng
về phía các dãy quầy bán vé và cửa xoay ở Trung tâm vé của Vương
quốc Thần kỳ. Việc gì họ phải để ý chứ?

Chắc hẳn Soneji cố tình chọn nơi đông người. Tôi nắm chiếc cặp

chặt hơn. Tôi cảm thấy rằng miễn là có tiền chuộc, tôi sẽ đảm bảo an
toàn được cho Maggie Rose.

Liệu hắn có dám đưa con bé theo không? Bản thân hắn có ở đây

không? Hay toàn bộ chuyện này là bài kiểm tra dành cho chúng tôi?
Bây giờ chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Tâm lý của đám đông ở Công viên Disney là thư thái và thoải

mái. Đây hầu hết là các gia đình đi nghỉ, đang vui vẻ dưới bầu trời
xanh trong gợn chút mây trắng. Tiếng thông báo đầy dễ chịu vang lên:
“Hãy nắm tay trẻ nhỏ, xin đừng quên tư trang của quý khách, và hãy
cùng vui chơi trong Vương quốc Thần kỳ.”

Dù ta có mệt mỏi, kiệt sức đến mức nào, vùng đất của trí tưởng

tượng cũng đầy mê hoặc. Mọi thứ đều sạch sẽ và an toàn đến mức khó
tin. Ta không thể không có cảm giác được bảo vệ tuyệt đối, với tôi đó
là một cảm giác kỳ quặc đáng nguyền rủa.

Chuột Mickey, chó Goofy và Bạch Tuyết chào đón mọi người ở

những cánh cổng phía trước. Công viên tuyệt vời không chê vào đâu
được. Bản Yankee Doodle Dandy phát ra từ những chiếc loa được giấu
rất khéo dưới các bụi cây được cắt tỉa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.