việc lưu giữ những kết quả sẽ giúp cho những kỹ năng được đề cập trong quyển
sách này trở thành thực chất con người quý vị.
Cuối cùng, về vấn đề đại từ nhân xưng. Chúng tôi sẽ luân phiên dùng xen kẽ
những đại từ nhạy cảm như “nó”, “cậu ấy”, “cô bé ấy”, “ông ấy”, “bà ấy” khi ám
chỉ giới tính nam hay nữ của các nhân vật trong các câu chuyện kể. Hy vọng
chúng tôi không thiên vị giới tính nào cả.
Rất có thể quý vị cũng tự hỏi tại sao quyển sách này được viết bởi hai người
nhưng phần lớn lại được trình bày dưới dạng quan điểm của một người. Đó là
cách chúng tôi giải quyết vấn đề nhàm chán để khỏi cứ phải liên tục chỉ ra rằng
đó là kinh nghiệm của ai. Chúng tôi thống nhất, xưng “Tôi” dễ dàng hơn là cứ
phải nói rõ “Tôi, Adele Faber...” hay là “Tôi, Elaine Mazlish...” Coi như để tăng
phần thuyết phục của những ý tưởng trong quyển sách này, chúng tôi đồng
lòng có tiếng nói chung. Cả hai chúng tôi đều đã thấy những phương pháp giao
tiếp này hữu hiệu với gia đình chúng tôi và với hàng ngàn gia đình khác. Bây
giờ chúng tôi vô cùng sung sướng chia sẻ chúng với quý vị.
“Tất cả những gì chúng ta được ban tặng chính là
khả năng tự làm cho mình điều này hay điều khác.”
JOSE ORTEGA Y GASSET