NÓI SAO CHO TRẺ CHỊU HỌC Ở NHÀ VÀ Ở TRƯỜNG - Trang 177

thấy tiếng vỗ tay.

Ngày hôm sau bà mẹ gọi điện cho cô giáo để nói rằng câu đầu tiên từ miệng

Jonathan là khi cháu về nhà là “Mẹ, con có thể tự kéo quần được rồi, con không

cần mẹ nữa.”

“Tiến sĩ có tin không,” cô giáo thốt lên với tôi, “bà mẹ bảo rằng bà thật sự

trầm cảm về việc đó.”

Tôi thì tin. Tôi tin rằng bất chấp cảm giác tự hào về sự tiến bộ của con cái và

niềm vui thấy chúng độc lập hơn lên, cha mẹ cũng có cảm giác đau nhoi nhói

và nỗi chống chếnh về việc mình không còn được con cái cần tới nữa.

Đó là con đường cay đắng pha lẫn ngọt bùi mà những bậc làm cha làm mẹ

chúng ta phải đi qua. Chúng ta bắt đầu bằng sự tận hiến cho một sinh linh nhỏ

bé, bất lực. Trải qua năm tháng, chúng ta lo lắng, lên kế hoạch, an ủi, vỗ về và

cố hiểu chúng. Chúng ta trao cho chúng tình yêu, sức lực, kiến thức, và kinh

nghiệm của mình,... để rồi một ngày nào đó con cái sẽ có đủ nội lực và lòng tự

tin để rời chúng ta mà đi.

BÀI TẬP

1. Hãy thực hành ít nhất hai kỹ năng khuyến khích sự tự chủ ở con bạn, để

nó trở thành một người độc lập, thành thạo và có kỹ năng.

2. Con bạn đã phản ứng như thế nào?

………………………………………………………………

3. Trong số những việc mà trước giờ bạn phải làm giùm cho con của bạn, bây

giờ nó đã bắt đầu tự mình làm được những gì?

………………………………………………………………

4. Bạn làm thế nào để chuyển giao trách nhiệm cho con bạn mà không để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.